Trưởng thành là khi bạn nhận ra xã hội sẽ không vì bạn là con gái mà ưu tiên bất cứ điều gì

08/06/2018

Chia sẻ bài viết:

Trưởng thành là khi bạn nhận ra xã hội sẽ không vì bạn là con gái mà ưu tiên bất cứ điều gì

TRƯỞNG THÀNH LÀ KHI BẠN NHẬN RA XÃ HỘI SẼ KHÔNG VÌ BẠN LÀ CON GÁI MÀ ƯU TIÊN BẤT CỨ ĐIỀU GÌ

Khi tôi còn nhỏ mỗi lần bị ba mẹ mắng, tôi hay khóc thét lên và oán trách. Luôn nuôi trong mình thứ suy nghĩ :” Ba mẹ không thương mình, mình chẳng phải con của nhà này, mình ghét cái gia đình này”. Nhưng trưởng thành rồi tôi mới nhận ra bố mẹ có mắng chửi đến đâu, cay độc đến mức nào thì cũng không bằng xã hội ngoài kia. Cha mẹ dù có đánh có chửi cũng là yêu là thương còn ngoài xã hội kia một câu nói nhẹ cũng đầy sự đắng cay, tủi nhục và sự chà đạp không thương tiếc.

Tôi ao ước được học báo chí đến mức rất nhiều lần vì mọi người cấm cản mà khóc suốt đêm, thậm chí một câu nói của người khác đánh giá không mấy hay ho về nghề báo khiến tôi suy nghĩ mất ăn mất ngủ. Lúc quyết tâm theo đuổi nó và cần sự ủng hộ của gia đình cũng là lúc bố tôi nói một câu khiến tôi nhớ mãi: “nếu như cứ quyết định thi báo thì đừng gọi tao là bố, tao từ mặt mày, xóa tên mày ra khỏi sổ hộ khẩu coi như chưa từng có đứa con này”. Lúc đó còn non nớt nên sợ hãi đến tột cùng nhưng cái đam mê nó cứ thôi thúc càng lúc càng lớn càng mạnh mẽ hơn. Tôi tự hỏi bản thân: liệu mình có đủ sức để chống lại tất cả mà đi theo đam mê không?

Và cuối cùng tôi quyết định mặc kệ những gì cản bước tôi vẫn cứ chạy theo ước mơ của mình và tin tưởng tuyệt đối vào bản thân. Và lúc đó tôi nhận ra sau bao biến cố mình đã trưởng thành thật rồi. Khi còn trẻ con lúc nào cũng đặt ra nguyên tắc “mình không được để bản thân mình chịu thiệt”. Mỗi lúc tranh luận với một ai dù đúng dù sai cũng cố gắng cãi cho mình đúng thì mới thôi. Bây giờ lớn lên mới hiểu trong cuộc sống có những điều, có những lúc, có những con người mà dù mình biết chắc mình đúng thì vẫn phải hạ cái tôi xuống cúi đầu giống như mình sai, như nhận mọi lỗi về mình. Đó không phải là bỏ cuộc mà là sự trưởng thành trong cách đối nhân xử thế. Đôi khi làm như vậy mới đổi lấy hai chữ “bình yên” cho bản thân.

Ngày bé cứ mỗi lần bữa cơm có đĩa thịt gà thì chắc chắn sẽ được ưu tiên ăn đùi gà. Nhưng bây giờ thì khác ta luôn phải chấp nhận bữa ăn dù có thịt gà thì ta vẫn có thể chỉ được vài đũa cơm trắng là may mắn rồi. Phải chấp nhận đánh đổi nhiều mồ hôi nước mắt để sau này đồ ăn mà mình định gắp sẽ không có ai dám xoay bàn đi. Mọi nỗ lực từ nhỏ bé đến lớn lao đều chỉ muốn bản thân được nắm quyền chủ động trong mọi chuyện. Tôi còn nhớ rõ lắm thời ấu thơ mỗi khi buồn ngủ là lại khóc thét lên để được ba mẹ dỗ dành và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ ngon lành. Nhưng khi trưởng thành rồi gặp một chuyện buồn, có khó khăn ập đến, khi bất lực quá tôi thường chọn cách đi ngủ để được khóc, khóc thật nhiều cho vơi đi cảm xúc hỗn độn, mệt mỏi ấy.

Thế nhưng mà sáng sớm mai thức dậy ra khỏi nhà vẫn nụ cười trên môi, vẫn tươi tắn xinh xắn, vẫn lạc quan yêu đời vu vơ vài câu hát. Hình như trưởng thành chẳng ai chỉ có một khuôn mặt duy nhất? Khi lí trí của con người ta trưởng thành dường như con tim cũng trở nên mềm dẻo hơn, tinh tế hơn. Thời còn “ngây dại” cứ nghĩ yêu là cái “mốt”; chả hiểu yêu là gì mà người ta vui, buồn, say đắm hòa lẫn trong đó; cứ nghĩ đơn giản ừ thì cứ yêu thử cho biết. Vài ba lần như thế rồi nhàm chán! Cứ mơ về những anh chàng đẹp trai, tài tử, phong lưu với những lời tỏ tình “ngọt lịm”, màn cầu hôn thật lãng mạn với ánh nến, đóa hoa hồng to đùng...

Đến khi trưởng thành rồi nhận ra “yêu” đơn giản là hai người đồng hành cùng nhau trong mọi thử thách, qua bao nhiêu chuyện vẫn bên nhau không buông tay, chỉ đơn giản là người mà cho ta cảm giác bình yên và an toàn. Trưởng thành rồi tình yêu cũng trưởng thành theo và trái tim ta chỉ cần có thế! Người ta cứ nói xã hội không trọng nam khinh nữ nữa rồi! Tôi lại càng lo lắng hơn, xã hội sẽ không vì mình là con gái mà ưu tiên bất kì điều gì. Chính vì thế nỗ lực của tôi phải nhiều hơn nữa, lớn gấp bội thì bản thân mới có được sự công bằng. Tôi không hiểu nam nữ bình đẳng ở đâu khi mà cánh đàn ông cứ dè chừng, nghi ngờ khả năng phụ nữ chúng tôi; khi công việc cần sự chuẩn xác và chắc chắn thì cứ giao cho đàn ông trong khi rất nhiều lần kết quả họ có thua xa phụ nữ.

Picture1528384169597

Tôi luôn khắc cốt ghi tâm câu nói: một khi người đàn bà đã ngồi cùng chiếu với đàn ông thì đàn ông chỉ có thất bại. Đó là động lực của tôi, ý chí quyết tâm của tôi! Tôi chưa từng khinh thường bản lĩnh của đàn ông nhưng tôi luôn luôn khâm phục sự trỗi dậy của phụ nữ. Lúc thơ bé cứ nghe vu vơ câu nói: phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng, bây giờ trưởng thành mới thấy phụ nữ cũng cần độc lập kinh tế riêng, cũng cần có nhà riêng, xe riêng… để khi thèm khi thích thứ gì đó thì có thể rủng rỉnh tiền túi mình mua nó, để nếu lỡ gặp phải một người đàn ông không tốt thì vẫn có thể ngẩng cao đầu rời khỏi nhà anh ta bằng xe riêng và đến nhà riêng của mình.

Con gái được bố mẹ nuôi nấng, nâng niu mấy chục năm rồi đến tuổi đi lấy chồng không thể đánh đổi tình yêu mấy chục năm của bố mẹ bằng một cuộc sống hôn nhân bất hạnh được. Xét cho cùng ở đời ai cũng khổ, ai cũng có cái khổ riêng không thế này thì sẽ thế kia. Điều quan trọng là phải biết tìm ra cái vui trong những cái khổ. Có như vậy cuộc sống mới nhẹ nhàng và cái tâm mới thanh tịnh. 

Đố bạn biết khi nào bạn chết?

Câu trả lời khó như lên trời bắt hàng ngàn ngôi sao!

Có thể hôm nay, ngày mai và bất cứ lúc nào. Nhưng trước khi chết phải làm được gì đó lớn lao! Ít nhất là với bản thân mình!

Đó là cách bạn chết đi mà không hối tiếc bởi ít nhất bạn cũng chết khi mình đã trưởng thành chứ không phải chết vì “trẻ người non dạ”.

Người dự thi: Nguyễn Thị Kim Oanh

Thay lõi đúng hạn, bảo vệ gia đình bạn

Nước sạch trọn đời, máy bền bỉ hơn

Lõi lọc thô (đến 12 tháng), Màng RO (từ 24-36 tháng), Lõi lọc chức năng (từ 12 tháng)

*Lưu ý: Các sản phẩm lõi lọc sau khi thay nên được xả đúng nơi quy định, thùng rác dành cho nhựa tái sinh.