RA ĐỜI
27/06/2018
RA ĐỜI
Ếch con à
Ngày mai là bể lớn
Từ giếng nông
Mày vượt thẳng đại dương
Sẽ khó khăn và sóng gió khôn lường
Nhưng ráng cố
Bởi dù gì cũng đến.
Biển thì lớn
Mênh mông và sóng biếc
Cứ từng cơn xô đẩy đến bờ nao
Mày nhỏ lắm
Chưa biết biển thế nào
Đâu vực cạn - lòng sâu còn chẳng rõ
Mày yếu thế
Giữa trùng trùng sóng gió
Đâu biết gì dưới lớp biển xanh kia.
Đời cứ thế
Như biển cứ dạt dào
Trưởng thành mau
Ra đời - một trận bão.
Đâu phải giếng
Chỉ đơn giản là tép, cua, tôm, hàu,...
Biển to hơn
Biển - một trời mở rộng
Cũng như cuộc đời
Ngàn năm còn vọng
Người hại người
Vì vật chất, mưu sinh.
Ra đời thôi
Làm chủ thể chính mình
Nên phải biết nghĩ tận tường, chu đáo
Đừng nói nhảm
Để người đời cười chê và bảo:
"Ếch ngồi đáy giếng", nhớ lấy!
Có hay không
Đời như đống bùn lầy?
Hụt chân ngã
Bẩn cả người, phải lún
Vớ bàn tay
Là tàn cây sắp rụng
Mới biết ở đời
Vinh - nhục rất mong manh.
Ra đời mau
Chạy vội vã, thật nhanh
Để ếch con một ngày hóa vạn nẻo
Đại dương mênh mông
Một mình
Không lạnh lẽo
Bởi là mây
Sao phải ngán đại ngàn.
Rồi một ngày
Bao vất vả, gian nan
Tới bủa vây, vùi dập ý chí mày
Hãy bước cao nhảy xa
Qua những ngày gian khó
Sống với bùn
Làm một nhánh sen cao.
Ra đời
Không chỉ biết những thứ lớn lao
Mà nên hiểu những điều nhỏ nhặt.
Trưởng thành
Là dám bước qua một đáy giếng cạn
Để hòa mình với biển rộng tràng giang.
Ếch con à
Đằng ấy quá thênh thang
Hãy cho đi
Vì nước ắt tuần hoàn
Một dòng sông không qua hai lần chảy
Sống ở đời
Buồn có mấy khi đong.
Ếch con à
Đằng ấy rất mênh mông
Hãy khoan dung
Dù gió thổi ngược dòng
Cuộc đời thưa không đưa con thuyền ngã
Chỉ có lòng người
Tự vấp ngã mà thôi.
Ếch con này
Ừ thì lắm xa xôi
Cũng yêu mau
Dù sóng vỗ bạc màu
Khiêm nhường đi
Vì lòng người hay rất chạnh
Ra đời và trưởng thành
Cũng dễ lắm mày ơi.
Ếch con à
Chừng sớm phải ra khơi.
Người dự thi: Nguyễn Châu Khánh