TRƯỞNG THÀNH TRONG TÔI
TRƯỞNG THÀNH TRONG TÔI
Lớn dần mặn nồng hương muối biển
Thuyền tự hỏi lòng thích thế nao
Giăng buồm định hình chính bản thân
Khám phá giới hạn đang tiềm ẩn
Mang sứ mệnh chở hàng giao người nhận
Thuyền ra khơi với niềm phấn khích
Gót chân thuyền theo bao sống gió
Sẵn sàng đón đầu mọi rủi ro.
Lênh đênh giữa muôn trùng sóng nước
Biển chẳng còn bé nhỏ như trước,
Thuyền đương đầu giông tố biển khơi
Rồi e sợ ngước nhìn bởi lẽ:
Có những điều biển chẳng nói ai nghe
Và giờ đây chỉ thuyền mới hiểu
Biển đẹp nhưng chẳng của riêng ai
Nâng và dìm thuyền em mấy chốc.
Địa lý thiên văn thường dự báo
Thuyền chạy theo vạch đường đã vẽ
Nghiệt ngã thân phận tàu đơn lẻ
Lẩn quẩn hi vọng sẽ thoát ra
Gạn đục khơi trong đây hay đó
Thuyền bạn hay địch có nghĩa gì
Thật giả trắng đen dễ đảo lộn
Khi thuyền ta gặp phải rủi ro
Bởi lẽ mọi sự đến tùy duyên
Tự thân xoay sở khá thường xuyên
Khi bến bờ còn xa tít tắp
Cứu hộ chưa đến kịp lúc này
Vì thế nhớ là mua bảo hiểm
Trước những chuyến giao hàng trên biển
Dù hi sinh tổn thất dạt trôi
Sứ mệnh giao hàng vẫn tiếp thôi
Trưởng thành là chi đâu thuyền nhỉ
Nhận thấy nỗi đau, cảm thấu lòng
Trùng tu, sửa chửa tăng vận tốc
Vững chải thuyền trước những chuyến đi
Mới lạ, ham thích rồi chán chê
Với bao nỗi niềm khôn tả xiết
Như minh chứng lòng thuyền tê tái
Vết sẹo tâm hồn há dễ phai
Gió giật bất ngờ một sớm mai
Giữ vững tay chèo theo bánh lái
Va phải đá ngầm tàu mắc cạn
Hành trình thuyền tiến thoái lưỡng nan
Xoay sở vứt hàng ra biển lớn
Mẹ thiên nhiên ôm hết vào lòng
Hải trình đâu đó thay đổi chút
Tiếp tục giông buồm ra biển khơi
Thấp thoáng dáng bờ bến xa xa
Ngỡ rằng khách đợi để nhận hàng
Thoắt hiện ra vài tên bịt mặt
Vũ khí dương ra cướp sải dài
Dũng cảm chiến đấu vì sứ mệnh
Thương lượng giải quyết với các bên
Hẳn biết giới hạn mà dừng lại
Hành động theo tiếng gọi con tim
Vô thường ôi kiếp nhân sinh ấy
Thoắt chốc chợt tan như giấc mộng
Trân trọng những gì thuyền mang đấy
Thoải mái ung dung cống hiến đời.
Lòng chợt bình yên sau giông bão
Khi về với côi nguồn thiêng liêng
Nơi rủ bỏ lo lắng nhọc nhằn
Đùa cùng dáng trăng nơi mái hiên
Há phiền chi được mất buồn vui
Vui, khỏe ta căng buồm tới lui
Giản đơn, phức tạp rồi đơn giản
Thuyền ta thong dong nơi bến sông
Bởi sau tất cả thuyền bối rối
Ta hiểu ta với tất cả mình
Dẫu bao xoay chuyển bờ trôi nổi
Tâm tình, tri túc chỉ thế thôi.
Người dự thi: Nguyễn Thị Khánh Dung