Xin hãy để lớn lên đi cùng với trưởng thành
Xin hãy để lớn lên đi cùng với trưởng thành
Lớn lên khác gì với trưởng thành?
Khi tôi 14 tuổi, tôi mắc một sai lầm nào đấy tôi cũng không nhớ. Chỉ là câu nói của bố lại đọng lại trong tôi khá lâu. Đến tận bây giờ “Tại sao con đã cao lớn hơn bạn đồng trang lứa rồi mà vẫn không trưởng thành lên nổi vậy?” Và càng ngày, cái câu nói đó lại làm tôi có một sự quan sát khác đối với thế giới quan xung quanh. Thực tế là ta không thể đồng nhất giữa việc ta lớn về thể chất đồng nghĩa ta đã lớn cả về mặt tinh thần. Thể chất được tôi luyện qua những bài tập chạy, gập bụng, tập tạ, tập gym,…
Nhưng tinh thần thì hình thành theo cách nào? Trong đầu của những đứa trẻ luôn được cha mẹ nhồi nhét với suy nghĩ, con từng này tuổi - 4,10,15, hay thậm chí là 18 - thì hãy trưởng thành lên chứ. Sai lầm này đáng lẽ không nên xảy đến. Con có thể lường trước sự việc khi con nghe lời mẹ. Con phải thế lọ, con phải thế chai. Và thực sự rất ít người có thể nói với con của họ rằng, con được quyền vấp ngã, mắc sai lầm khi con can đảm và chấp nhận đánh đổi.
Thật khó để trách cha mẹ chúng ta không phải lúc nào cũng có “rảnh” đầu đến thế để ngồi “chờ” con mình vấp ngã và dạy bảo nó lại từ đầu. Khi mà ngày mai còn phải “trả” việc cho sếp, lo xem sáng mai ăn gì, làm sao để chiều lòng ông khách khó tính. Những phi vụ hợp đồng hàng triệu đồng, hay thậm chí là miếng ăn qua ngày cũng đã khiến cho những người trưởng thành (hoặc buộc phải trưởng thành) – những bậc đã làm cha làm mẹ, nào có thể bao hàm được hết.
Quay trở lại câu nói của bố tôi năm xưa, ông cũng có quan điểm của mình. Ông cho rằng năm tháng tuổi trẻ sẽ dạy tôi rằng tôi nên trưởng thành thế nào. Và mô hình chung, chúng ta mặc định, đủ 18 hay 30, chúng ta sẽ chín chắn. Nhưng liệu cuộc đời có thực sự chỉ là môt phép lường đơn giản như vậy? (ngay cả khi tôi mong bản thân mình cũng sẽ như thế ở tuổi 18 hay 30)
Có người trưởng thành sớm hơn mức chung, số khác chậm hơn. Như cô bé nghèo sẽ nhanh chóng phải suy nghĩ lớn hơn tuổi (MẶT TIỀN BẠC) mai nấu gì tiết kiệm cho cả nhà, thay vì một cô bé nhà giàu sẽ lo mai được đi chơi đâu (MẶT GIẢI TRÍ). Xin đừng vội trách cha mẹ ta ngày nay hay tự cổ chí kim đã dạy dỗ ta sai. Bởi nếu 100% chúng ta đều lớn lên đúng cách và là người tốt thì cần gì đến cảnh sát, công an, hay bảo vệ, dân phường để trị an? Nhưng vì chính ta là một cá thể, hãy lựa chọn và hành động. Chúng ta hoàn toàn có khả năng quyết định cuộc đời của bản thân “Hành động của ngày hôm nay sẽ quyết định tương lai của bạn”. Bởi, trưởng thành đâu thể dăm ba câu nói, một bài viết làm thay đổi cuộc đời. Nó là cả một đời tôi luyện thành đá quý.
Chúng ta nuối tiếc rất nhiều điều. Một phần trong đó, chúng ta nuổi tiếc lúc trẻ đã không kịp làm gì. Trẻ hơn một chút nữa, tôi của cấp 3 sẽ muốn vượt dòng thời gian để đập vào mặt tôi của tiểu học “Sao mày không học cho đã, giấu tiền lì xì nhiều vào để giờ thành “trăm” phú rồi không?” Những nuối tiếc vì sai lầm cũng rất nhiều, dù là một ván cược nhỏ hay là một giao dịch lớn. Nhưng bạn đã có được bài học để trưởng thành, hãy an ủi vậy đi. Trưởng thành không có nghĩa là ta sẽ không lặp lại sai lầm trước hoặc sẽ chẳng bao giờ trầy chân xướt tay thêm lần nào trong đời. Trưởng thành là tôi luyện tinh thần, cũng như lớn lên sẽ có vết rạn chân rạn tay, dậy thì đến tuổi cần thì phát triển.
Muốn lớn lên, có đồ ăn – Muốn trưởng thành, có tri thức
Tri thức ở đây không còn gói gọn trong khoa học hay công nghệ. Tri thức là tất cả những gì là giá trị mà con người khám phá ra và phát triển nó từng ngày. Bởi những cuốn sách nuôi dưỡng tâm hồn, nuôi dưỡng cả sự phát triển của nhân loại. Bởi sự tự học ở mọi mặt. Bởi tính can đảm. Bởi tất cả việc bạn dám đương đầu với thử thách của cuộc đời. Có thể so với mặt bằng chung, ta chậm hơn người một hai bậc. Nhưng có can đảm và cần cù, ta sẽ trưởng thành rồi nhảy hơn người bốn bậc thang. Giới hạn của trưởng thành nằm trong chính chúng ta mà thôi. Xin hãy để lớn lên đi cùng với trưởng thành.
Người dự thi: Cao Cầm Thi