Với tôi, trưởng thành vẫn là dấu 3 chấm!

05/07/2018

Chia sẻ bài viết:

Với tôi, trưởng thành vẫn là dấu 3 chấm!

TRƯỞNG THÀNH LÀ KHI…..!!!!!

৵৵৵৵৵৵৵৵৵৵৵৵৵৵৵৵৵৵

1(6)

Rất bất ngờ và cũng thật kì lạ khi tôi bắt gặp chủ đề “Trưởng thành là khi…..” khi vào dịp tôi bắt đầu có những biến động và sóng gió trong cuộc đời. Nói thế nào nhỉ? …… Với tôi trưởng thành vẫn là những dấu ba chấm dài ngoằng ngoẵng như thế đấy các cậu ạ.

Tôi là một cô gái 21 tuổi - cái tuổi bắt đầu những bước đi chập chững vào tương lai phía trước với đầy giông tố và cạm bẫy bắt đầu bủa vây, cùng với đó là sự chỉ trích hay là những điều nghịch lý không thể nào chấp nhận nổi. Tôi sinh ra là một cô gái: nếu bảo là sung sướng, no đủ thì cũng chưa chắc chắn, nhưng bảo thiếu thốn thì cũng không hẳn lắm mà nói chung cứ lên lên xuống xuống thất thường như vậy đấy. Nói chung cũng khó nói lắm vì chuyện của tôi nó cũng zig zag mà. Nhìn bên ngoài ai cũng sẽ nghĩ rằng tôi chưa lớn hẳn mà vẫn còn cái màu “hường phấn” nhìn về cuộc sống xung quanh lắm. Lúc đó tôi chỉ cười, không nói gì bởi tôi không muốn phủ nhận mà cũng chả rảnh đi đối chất với cả dư luận ngoài kia. Cũng đúng, con một mà! Ai cũng sẽ nghĩ “con gái nhà này cành vàng lá ngọc”, chắc được bảo vệ kỹ lưỡng lắm đây! Vì vậy, im lặng sẽ là cách hay nhất để dẹp tan mọi búa rìu người đời dành cho tôi !

Tôi không tiện kể cho các bạn nghe về số phận lận đận của tôi cho lắm, căn bản không phải không muốn kể mà vì kể xong sợ mọi người chê lủng củng rồi tự chuyện nọ nó móc xích sang chuyện kia, chắc lúc đó mọi người lại bảo tôi lạc đề, nên thôi tôi tóm tắt nó là nó phức tạp như thế; còn phía đằng sau là chặng đường tôi tưởng thành. Nói một cách ngắn gọn nhất tôi đã có một cuộc đời mới khi tôi bước vào cánh cửa của trường đại học (Khoa Ngoại Ngữ - Đại Học Thái Nguyên) - nơi tôi có nhiều kỉ niệm và cũng là hành trang cho cái dấu ấn trưởng thành của mình.

Giống như một cơn mưa rào mùa hạ cuốn đi cái tôi của quá khứ và khoác lên mình tôi cái tấm áo mới trắng tinh và tươi tắn hơn bao giờ hết. Tôi tự tin và háo hức bước vào cánh cửa đại học với một khí thế mạnh mẽ và sẵn sàng như chưa từng có. Nghe có vẻ kỳ lạ nhưng mà không đùa đâu nhé! Với tôi 3 chặng đường: từ cấp 1 đến cấp 3; nếu được dành cho tôi cái đặc ân miêu tả thì nó là quãng đời “nô lệ của bóng tối". Từ sáng đến tối, tôi cắm mặt vô sách vở như một cô gái không biết đến thế giới xung quanh mình là cái chi hay ngày mai là cái gì đó, một cách vô hình và tuyệt nhiên tôi cũng chẳng buồn suy nghĩ với nó. Nhiệm vụ của tôi đã được định sẵn là học, học, học nữa, học mãi. Mọi người có nghĩ tôi bị bao bọc nhiều quá cũng phải thôi! Cả một quãng đường quen thuộc là từ trường về nhà mà. Hiếm khi thấy cái sinh nhật được tổ chức hay đi ra ngoài làm vài ly chè với các bạn, tuyệt đối là hiếm có!

Cánh cửa đại học mở ra như một lẽ tất nhiên. Một người anh tôi quen biết đã nói với tôi rằng: Mọi điều xảy ra đều là lẽ tất nhiên của nó. Cũng chính vì vậy, tôi cám ơn những năm tháng này đã cho tôi cởi bỏ quá khứ mù mịt; cho tôi cánh cửa bước vào “sự trưởng thành” mà tôi nói tới.

3 năm cấp 3 tôi vẫn hoài nghi đặt cho mình một câu hỏi: Nghề giáo có thực sự là cái nghề tôi muốn làm sau này??? Hồi bé tôi mê nghề giáo này ghê lắm. Cánh tủ gỗ quần áo kín mít chữ trên đó, phấn tôi nào thiếu, đi học thiếu gì, tiện tay xin cô viên là đủ rồi. Lúc nào tôi cũng mân mê chiếc phấn trắng tinh, chắp tay sau lưng diễn vai giáo viên y như thật vậy. Chỉ có điều bây giờ tôi đặt tay lên tim và thấy nó không hề có sự hồi đáp. Có vẻ như tôi không còn hy vọng và hoài niệm về cái ngành này rồi. Cũng phải thôi, tôi chán nó lâu rồi cũng vì cái tính hay thích quan sát tỉ mẩn mọi thứ xung quanh. Nào là giáo viên tôi tiếp xúc đối xử thế nào với học sinh, cách họ cầm bài của học sinh khác chấm, cách họ lên lớp giảng dạy và ngoài kia tin tức vẫn đưa tin hàng loạt về việc giáo viên hành xử trái với quy định hoặc là làm sai quy chế. Lẽ dĩ nhiên tôi sẽ lắc đầu rồi mà!

 

Tôi đi tìm câu trả lời trong bóng tối và sờ soạng nó một cách liều lĩnh. Cái gì đến rồi cũng phải đến! Sai lầm ư? Có đầy! Nước mắt ư? Chả thiếu! Thế còn giọt mồ hôi và đôi lúc là sự tủi hổ, bẽ bàng có khi thậm chí là những suy nghĩ cực đoan đi kèm sự nhục nhã? Tôi có thể kể sáng mai! Không sao! Nó đáng phải xảy ra và tôi rất cảm ơn khi nó tới với tôi. Chính những cuộc xung đột, lời đàm tiếu, lời chỉ trích, phê bình và lối suy nghĩ thiển cận của những người tôi có thể gọi là “người thân” là động lực cho đòn bẩy bay tung lên không trung rộng lớn bao la này; để họ hiểu rằng tôi là một đứa trẻ phi thường.

2(3)

Thật may mắn khi tôi gặp những người tài giỏi bởi họ là khuôn mẫu, là thần tượng và là hũ mật ong ngọt ngào thêm nếm cho cuộc sống tẻ nhạt vô thường trong tôi. Tôi biết ơn họ và tôi vẫn luôn giữ nó chặt trong tim. Mùa hè này là một mùa hè đầy ý nghĩa bởi tôi đã xác định được đâu là con đường mình sẽ dấn bước. Trong cuốn sách “nhắm mắt bắt được việc” của anh Anh Tuấn Lê có nói một câu mà tôi tìm được sự đồng điệu trong chính suy nghĩ và cả trái tim mình: “Khi nghĩ về tương lai, đừng nghĩ về công việc bạn làm sẽ có tên là gì, hãy nghĩ xem bạn đang theo đuổi giá trị gì, điều gì làm bạn vui, điều gì khiến bạn biết rằng mình được cống hiến”. Chính xác!!!!
 
Tôi đam mê công việc xã hội nói một cách ngắn gọn tôi muốn lấy sức trẻ của mình để sửa sai cho những ai đang làm sai. Hẳn ít nhiều các bạn đã nghe tới tổ chức CSDS - trung tâm nghiên cứu phát triển bền vững; hay 17 mục tiêu phát triển bền vững; và còn xả những câu lạc bộ đang hoạt động cho các tổ chức phi chính phủ NGOs hoặc AIESEC. Đó! Cái khát vọng và đam mê nó ngấm vô tế bào tôi đó. Bố mẹ và người thân tôi phản đối dữ lắm. Mới trưa nay bố và con gái đã có màn trận cầu nảy lửa tóe khói. Ừ, thì khóc nhưng mà lại lau nước mắt hờn tủi rồi lẩm bẩm “ACTIONS SPEAK LOUDER THAN WORDS” (Tạm dịch là nói ít làm nhiều). Câu thần chú trấn tĩnh cơn giận, cơn hờn và tủi thân của tôi mỗi khi ai đó không tin những bước chân trưởng thành của tôi.
3(2)
 
4(1)
 
5(1)
 
6(1)
 
7
 
8
 
9
 
Cha mẹ giờ ai cũng thế mong muốn con cái ổn định, lương cao, việc nhẹ hay làm ở nơi chức cao vọng trọng; vậy xin phép được hỏi quý vị những bậc làm cha làm mẹ bây giờ có ai đang nghĩ như thế không? Xin hãy ngồi xuống, nhìn vào mắt con của quý vị và hỏi chúng rằng công việc như thế chúng thích thực sự không hay chúng có muốn làm không; nếu không xin hãy để chúng tự do giang rộng đôi cánh bay lượn thỏa thích. Dù cho đôi lúc chúng có chấp chới ngã xuống đâu đó thì chúng cũng sẽ tự biết phải gồng mình trở dậy mà bay tiếp cho tới khi nào chúng tìm đến được với chốn thiên đường chúng vẫn mộng mơ. Và xin phép nhấn mạnh: Đây là ước mơ của con quý vị chứ không phải cái mong muốn của quý vị đâu ạ. Chúng ta nên hiểu rằng trên bước đường thành công được trải bằng dải hoa hồng thắm tươi mà ta hằng mong muốn thì chắc chắn sẽ có gai nhọn đâm vào ta đến ứa máu tim gan. Vấn đề ở đây là liệu bạn có sẵn sàng đứng dậy và tiếp tục bước đi cho đến khi chúng ta vượt qua được cửa ải khắc nghiệt ấy hay là chúng ta nhấn nút dừng cuộc chơi ở thời điểm đó? 
10
Lý do tôi để tiêu đề của mình lấp lửng với dấu 3 chấm cũng là vì thế. Mới nhận ra được niềm đam mê, sự nhiệt thành và cả tận tâm cống hiến thì bị dư luận: từ người nhà và bạn bè phản đối; thực tôi chỉ biết khóc và âm thầm thành động để điền tiếp vào dấu 3 chấm kia cho nó hoàn hảo, đúng với những gì tôi mơ mộng có. Tôi cũng tự hiểu tôi còn phải trang bị cho bản thân nhiều thứ; rồi cả việc kiềm chế cảm xúc, và hành động âm thầm như trước kia. Tôi cám ơn trái tim và bản thân mình đã cho tôi chữ “T M” để tôi tiếp tục ý chí son sắt đi về con đường mình chọn. Tôi cảm ơn những người truyền lửa cho tôi đã tặng tôi chữ “DUYÊN” để tôi gặp họ rồi có can đảm để chạm tay vào những kì quan tuyệt vời, những thành quả mà bạn bè khắp năm châu mang tới để tạo ra nguồn động lực giúp tôi có sự táo bạo hơn nữa trên con đường tôi chọn. 
 
Tôi tin điều tôi làm. Tôi tin vào tình yêu tôi chọn từ đó. Tôi tin vào điều phi thường. Tôi tin vào một tương lai cho cả cộng đồng và cả thế giới. Với tôi, trưởng thành vẫn là dấu 3 chấm! Không sao, tôi vẫn sục sôi ý chí kiên cường của mình lắm. Vấp ngã thì đứng dậy bước tiếp, người ta quay lưng thì tôi cũng vẫn nhắm thắng bước, người ở lại giúp thì tôi biết ơn và sẽ đền đáp công lao của họ. Tôi vẫn trưởng thành; hơn nữa để mọi người thấy rằng điều tôi làm đem lại cái gì cho toàn xã hội này: là giá trị hay là những thứ phế liệu?. Chỉ hy vọng ba mẹ cho con nhiều cơ hội để con sớm điền vào chỗ 3 chấm kia! Xin hãy hiểu điều con đang làm, ý chí con nắm giữ và trái tim nhiệt thành con theo đuổi để con có thể có thêm động lực cho con bước tiếp con đường phía trước con đã chọn.
Người dự thi: Đinh Thị Hồng Ngọc
 

 

Thay lõi đúng hạn, bảo vệ gia đình bạn

Nước sạch trọn đời, máy bền bỉ hơn

Lõi lọc thô (đến 12 tháng), Màng RO (từ 24-36 tháng), Lõi lọc chức năng (từ 12 tháng)

*Lưu ý: Các sản phẩm lõi lọc sau khi thay nên được xả đúng nơi quy định, thùng rác dành cho nhựa tái sinh.