Trưởng thành là khi sau bao nhiêu năm xa gia đình và bôn ba nơi thành phố phồn hoa
Trưởng thành là khi sau bao nhiêu năm xa gia đình và bôn ba nơi thành phố phồn hoa
Trưởng hành là khi tôi bắt đầu xác định cho mình một dấu ấn để cất bước vào đời vào một xã hội rộng lớn hơn.
Tôi tốt nghiệp lớp 12 xong thì tôi ở nhà vì bố mẹ tôi xuất phát từ làm nông và con đông. Sinh ra trung một miền đất Quảng trị đầy nắng và gió, quanh năm chịu nhiều biến động của thiên nhiên. Nhà tôi anh em em cũng học sàn sàn với nhau nên bố mệ tôi phải lao động cực nhực nuôi nổi bốn chị em tôi học thành người. Tốt nghiệp xong 12 tôi không dám nghĩ mình sẽ học tiếp nữa vì nhường cho 2 em sau học.
Một năm trôi qua tôi ở nhà đi làm vừa học nghề nhưng nước mặt cứ rơi khi thấy bạn bè tôi ai cũng đều đậu vào các trường học đại học, cao đẳng ở các thành phố khác
Tôi tủi thân lắm cố gắng làm việc quyết tâm năm sau thi lại và rồi năm sau tôi thi đậu đại học ở thành phố Hồ chí Minh.
Một cô gái tỉnh lẻ lần đầu xa gia đình lên thành phố học quả thật rất nhiều bỡ ngỡ. Tập ăn nói trong ngôn từ, giao tiếp và thấy cuộc sống xô bồ nơi chốn thành thị. Ngoài giờ đi học tôi kiếm việc làm thêm, lúc làm giáo viên, lúc phục vụ quán cà phê. Nhưng cuộc sống xa gia đình đã giúp tôi trưởng thành hơn. Càng giúp tôi quyết tâm học thật tốt để không phụ lòng ba mẹ nơi chốn quê nhà. Và tôi tốt nghiệp loại khá và ra trường xin việc và có một công việc ổn đinh, nơi làm việc thân thiện.
Giờ đây tôi bằng lòng những gì đang có. Mọi suy nghĩ và quyết tâm của tôi giờ trở thành trái ngọt và tôi thầm cảm ơn cuộc đời vì bố mẹ cho tôi một hình hài, lo lắng chăm lo cho tôi mọi phường diện trong cuộc sống. Dẫu biết rằng cuộc đời còn nhiều chông gai phía trước, nhưng tôi có một điểm tựa vững chắc là gia đình và tôi thầm ơn vì điều đó. Mảnh đất thành phố phồn hoa, tập nập qua mấy năm học tập công tác, làm việc những thất bại trong cuộc sống đã giúp tôi ngày càng trưởng thành hơn.
Người dự thi: Trần Thị Thảo