TRƯỞNG THÀNH là khi làm tròn trách nhiệm với cha mẹ
30 tuổi. 1 chồng. 1 con. Mình có 1 công việc yêu thích, chút thành công nho nhỏ, 1 mái nhà để về, không phải nhờ bố mẹ chu cấp.
Nhiều lúc mình cũng tự hỏi lòng, như vậy đã TRƯỞNG THÀNH chưa?
Bỗng nhận ra một điều tưởng chừng như rất thân thuộc mà từ lâu mình không hề để ý:
Khi mà: trong cốp xe từ quê đi, lúc nào, ông bà cũng chất đầy: gạo, gà, rau, cá …; nhưng lúc về thăm, mình chỉ quáng quàng mua vội hộp bánh ngọt hay cân hoa quả thắp hương.
Khi mà: mình không tiếc tiền mua cho con những món đồ chơi tốt nhất, ăn những món ăn bổ dưỡng nhất; trong khi ông bà chưa bao giờ đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe định kì, chỉ vì sợ đi khám lại ra bệnh tốn tiền.
Khi mà: mình sẵn sàng chi ra vài chục triệu cho một chuyến du lịch để con trải nghiệm, mà quên mất rằng ông bà còn chưa bao giờ biết đi máy bay là gì. Khi mà: mỗi lần ra nhà hàng, tiêu hết cả năm trăm, một triệu; mà không biết rằng, ở quê, mỗi bữa cơm, ông bà chỉ có 2 món đơn sơ.
Khi mà: đi mua đồ, đi taxi, đôi khi mình thích “thể hiện” bằng cách không lấy tiền thối lại; nhưng ở quê, hàng ngày mẹ vẫn ra chợ bán hàng để kiếm từng nghìn lẻ.
Tiền bạc, sự thành công, sự trải nghiệm… khiến tôi nghĩ mình đã TRƯỞNG THÀNH nhưng Khi mà đối với đấng sinh thành của mình vẫn chưa làm tròn trách nhiệm thì có lẽ tất cả vẫn còn thiếu sót, chưa thể được gọi là TRƯỞNG THÀNH.
Người dự thi: Đặng Thanh Tuyền