Trưởng thành là khi có trách nhiệm, biết sẻ chia, quan tâm tới gia đình
Trưởng thành là khi có trách nhiệm, biết sẻ chia, quan tâm tới gia đình
Trưởng thành là khi...
Trước khi yêu nhau, chúng tôi là những người bạn. Bạn từ ngày học mầm non cho đến khi tốt nghiệp cấp II. Sau này yêu rồi, cũng không phải tìm hiểu gì nhiều, bởi đã quá quen tính cách của người kia rồi. Nhưng có một điều tôi không biết, anh hóa ra cũng ăn chơi ra trò. Lô đề, cờ bạc, nợ nần đủ cả. Lúc nghe anh thú nhận, tôi cũng sốc. Anh bảo đó là lúc trước khi chúng tôi yêu nhau, và anh sẽ đi làm trả hết nợ nần rồi mới tính chuyện cưới xin. Tôi suy nghĩ nhiều và quyết định tin anh. Nhưng bố mẹ tôi thì phản đối gay gắt, đương nhiên rồi. Bao nhiêu phân tích thiệt hơn, dỗ ngọt có, mắng cũng có vì trước giờ tôi vẫn luôn là đứa con ngoan. Tôi cứ chọn cách im lặng. Sau cùng, hai đứa vẫn lấy nhau. Bắt đầu hoàn toàn với hai bàn tay trắng, vì bao nhiêu tiền anh làm đều đem trả nợ hết. Tiền cưới cũng để trả tiền sắm đồ vay trước đó. Nhưng được cái hai vợ chồng đều lạc quan, nên cứ động viên nhau cố gắng. Đều đặn, mỗi tháng chúng tôi lại bớt ra một khoản tiền sắm một món đồ: lần lượt từ máy giặt, ti vi, điều hòa, tủ lạnh...Nhìn tài sản ngày một nhiều lên, dù không là gì so với mọi người nhưng đã là cả niềm vui lớn của hai vợ chồng. Anh không quản ngại đi làm sớm tối, chỉ vì sợ không có tiền nuôi vợ con. Anh bảo cảm giác nợ nần sợ lắm, nên không dám lặp lại sai lầm trước kia. Điều tôi thấy may mắn hơn cả, anh là một người chồng, người bố tuyệt vời. Từ khi lấy nhau, anh không bao giờ ngại làm việc nhà. Đi làm về, dù mệt đến mấy, vẫn lao vào nấu cơm hoặc trông con cho vợ. Đêm thấy con khóc, lại dậy bế đỡ cho vợ nằm nghỉ. Con lớn, nhàn hơn một tý, vẫn chăm chỉ quét nhà, rửa bát cùng vợ. Vợ chồng bằng tuổi, nên đôi khi không tránh được tính khí trẻ con, nhưng mỗi khi giận dỗi, hai đứa đều chọn cách im lặng qua cơn tức giận. Chưa bao giờ anh dùng lời lẽ quá đáng để nói với vợ. Đến bây giờ, sau 5 năm chung sống, tôi cảm thấy anh như biến thành một người khác. Có trách nhiệm, biết sẻ chia, quan tâm tới gia đình, là chỗ dựa vững chắc cho tôi và các con. Và tôi nghĩ, anh đã trưởng thành!!!
Người dự thi: Nguyễn Thị Huyền