Trưởng thành là khi biết chấp nhận và học cách vươn lên
Trưởng thành là khi biết chấp nhận và học cách vươn lên
TRƯỞNG THÀNH LÀ KHI BIẾT CHẤP NHẬN VÀ HỌC CÁCH VƯƠN LÊN!
"Bao giờ cho tới ngày xưa" bao giờ cho tới thuở mới lên ba, bập bẹ gọi ba gọi mẹ. Bao giờ cho tới thuở ngày hai buổi cắp sách tới trường, tối về nô đùa cùng đám trẻ con hàng xóm. Thời gian trôi đi nhanh không đợi một ai, chưa kịp sống trọn vẹn ngày hôm nay, ngày mai đã tới.
Có ai đó từng nói với tôi rằng "hãy sống thật ý nghĩa từng giây phút thì sẽ không phải hối tiếc". Tôi thì thầm nghĩ "con không muốn lớn nữa ba mẹ đừng già đi". Nhưng rồi thời gian vẫn trôi, con người vẫn hối tiếc, ba mẹ vẫn già đi và chính mình phải trưởng thành.
Lúc nhỏ tôi cứ ước, ước gì mình lớn nhanh, thành thanh niên sẽ được mặc quần áo đẹp, được đi đây đó... Giờ lại muốn quay về lúc nhỏ để nô đùa, không phải suy nghĩ gì. Lúc đi học cứ mong nhanh ra trường để đi làm, để có thu nhập. Bây giờ đi làm thì tiền cũng không mua nổi một vé về tuổi thơ, không mua nổi nụ cười của những thiên thần áo trắng trước sân trường.
"Trưởng thành" hai từ mà ai cũng phải trải qua. Nó giúp con người hoàn thiện bản thân mình hơn, suy nghĩ thấu đáo hơn, biết chấp nhận và vươn lên.
Bước ra khỏi cổng giảng đường đại học hay ghế học sinh bắt đầu cuộc sống mới. Những buổi đầu đi xin việc trời nắng chang chang, đi phỏng vấn trượt. Khóc lóc mấy tháng ròng vì không có việc làm trong khi đang đối mặt với những bữa ăn thiếu thốn. Nhưng rồi bạn phải hoc cách chấp nhận và cố gắng học hỏi từng ngày. Cố gắng chạy vạy nộp hồ sơ mọi nơi, khi nhận được kết quả đi làm vào ngày mai hay ngày kia niềm vui ấy khôn xiết biết bao chỉ có sự trưởng thành mới mang lại.
Bạn từng trải qua một mối tình dài 5 năm thời sinh viên, để rồi khi hai người đi làm, tình cảm ngày càng lạnh nhạt. Người bạn trai của bạn đi theo người con gái khác bỏ lại bạn một mình chống chọi với bao nhiêu khó khăn phía trước mà cứ ngỡ sẽ cùng nhau chia sẻ. Bao đêm bạn nằm khóc, suy nghĩ tiêu cực về mọi điều. Để rồi lúc nhìn lại bản thân ngày càng gầy gò, công việc trì trệ. Bao lâu rồi bạn chưa chăm sóc cho bản thân mình, bao lâu rồi bạn chưa cố gắng học thêm chuyên môn hay một kỹ năng mềm nào đó. Người đi thì cũng đã đi rồi, bạn sẽ phải cố gắng và sống lạc quan thôi.
Còn bao nhiêu câu chuyện bất hạnh, bao nhiêu khó khăn, thử thách trong cuộc sống này nữa. Nhưng nếu bạn biết chấp nhận và tin rằng khó khăn là một phần của cuộc sống mà những người trưởng thành phải trải qua để bạn vươn lên thì bạn đã thật sự trưởng thành rồi. Đó là một quy luật tự nhiên, ai rồi cũng phải già đi. Nhưng sự chín chắn, trưởng thành thì không thể tính độ tuổi. Nó là sự tích lũy kinh nghiệm và còn phải xem bạn đã trải qua những khó khăn, hoàn cảnh như thế nào để làm nên bạn nữa. Có người từng nói "hoàn cảnh có thể thay đổi tính cách con người" câu nói ấy có lẽ hợp ở trường hợp này.
Cái giá của sự trưởng thành đôi khi là cả một sự đánh đổi. Khi mình thành công liệu ba mẹ còn có sức khỏe tốt để nhìn thấy, ông bà còn sống để mỗi lần về nhà mua cho ông cho bà một món quà nhỏ. Bạn bè cũng dần rời xa nhau để đi tìm cho mình một cuộc sống riêng. Tôi còn biết trưởng thành là khi bỏ ra một số tiền lớn để chọn mua cho mình một món đồ dùng có giá trị mà tưởng như không thể mua. Trưởng thành là khi mua cho ba cái điện thoại 5 triệu đồng nhưng chỉ nói giá 2 triệu đồng, là khi bạn đang là tâm điểm của cuộc nói xấu của đồng nghiệp nhưng vẫn lờ đi và vui vẻ để sống. Trưởng thành đôi khi làm con người không còn sống thật với bản thân mình nữa. Nhưng bản chất con người thì vẫn vậy, tính cách không thể thay đổi được chỉ là suy nghĩ thấu đáo hơn và điềm đạm hơn không còn bồng bột như xưa nữa. Nếu bạn nghĩ cuộc sống là một quy luật tự nhiên và khó khăn làm nên một conngười hoàn hảo thì chúc mừng bạn, bạn đã thật sự trưởng thành.
Người dự thi: Hoài Hồ