Sự trưởng thành từ tình yêu thương
Sự trưởng thành từ tình yêu thương
SỰ TRƯỞNG THÀNH TỪ TÌNH YÊU THƯƠNG!
Mỗi người đi tìm định nghĩa “trưởng thành” cho riêng mình. Còn với mẹ, “trưởng thành” là từ khi mẹ có con! Này con trai, con có thể trả lời hộ mẹ câu hỏi mẹ cứ thắc mắc mãi không? Vì sao một thằng bé con khi sinh ra vẻn vẹn 3kg và dài 52cm lại có thể làm ba mẹ thay đổi nhiều đến vậy? Trả lời hộ mẹ đi nào bé cưng…? Trước khi sinh con, mẹ chẳng bao giờ nghĩ mình có thể có sức chịu đựng phi thường đến vậy. Cả ba và mẹ sinh ra đều nhà con một, được ông bà nội ngoại bao bọc, chỉ đứt tay một tí mẹ có thể than vãn cả ngày trời. Thế mà từ khi mang bầu con, cảm nhận một mầm sống trong cơ thể mình, mẹ lại có sức mạnh ghê gớm đến vậy đó...
Mang thai con gần đến ngày sinh, mẹ cứ nằng nặc đòi bác sỹ mổ chỉ định, bởi đơn giản là mẹ sợ đau…Thế nhưng tất nhiên là bác sỹ không đồng ý rồi, bác sỹ bảo mẹ hoàn toàn có khả năng sinh thường…Có trải qua cái đau đớn cắt da xé thịt của lần vượt cạn thì mẹ đã hiểu ngày xưa bà ngoại, bà nội đã vất vả như thế nào sinh ra bố mẹ đấy con ạ…Mẹ đã trưởng thành ngày từ trong suy nghĩ. Trước khi sinh, mẹ đã nghĩ ngay đến việc sinh con xong mẹ sẽ đi tập thể dục để giữ lại vóc dáng, sẽ ăn kiêng để giữ cân chuẩn…Thế mà con biết không, ôm con vào lòng mẹ như quên hết tất cả những điều đó. Trước mẹ hay soi gương thì giờ cả ngày mẹ không ngó đến nó, ba thì cũng quần đùi áo cộc chạy đi chạy lại để phục vụ “quý tử”, chẳng có thời gian mà đi đánh tenis, đi uống bia với bạn sau giờ làm nữa…
Đấy! Ba mẹ trưởng thành trong hành động rồi đấy chứ không phải đùa đâu nhé! Mẹ biết là mẹ đang béo lên trông thấy, nhưng vì nguồn sữa cho con, mẹ tạm quên hết những cái thuộc về thẩm mĩ bề ngoại ấy, mẹ có thể béo, có thể xấu xí nhưng mẹ phải ăn uống thật nhiều, thật đủ chất để con có nguồn sữa hoàn hảo. Trước ngày con chào đời, mẹ tự nhủ: “Mẹ sẽ cho con bú đến 1 tuổi thôi nhé, rồi mẹ sẽ cai sữa bởi mẹ sợ mẹ sẽ xấu đi trong mắt ba con đấy”. Thế mà bây giờ chỉ 1 ngày con bỏ ti mẹ thôi mẹ đã lo lắng đến mất ăn mất ngủ. Mẹ thèm cái cảm giác con ngậm đầu ti mẹ mà day day đến no nê, cảm giác ấy tuyệt vời không thể diễn tả được…Ôi mẹ đã có được sự “trưởng thành” của một người làm mẹ rồi đấy bé con ạ! Ngày còn con gái, cả ba và mẹ có thể ngủ nướng cả buổi sáng những buổi cuối tuần thì bây giờ mẹ học thói quen dậy sớm, giặt cho con chậu quần áo, hay đơn giản chỉ để ngắm con ngủ với bao yêu thương trào dâng. Còn ba, ngày xưa ba bảo “ Ba mà đã ngủ thì ai đem ba vứt đi ba cũng không biết”, thế mà từ ngày có con, con chỉ khẽ ọ ọe là ba tỉnh giấc, con trái nắng trở trời mẹ chỉ đập đập nhẹ là ba bật dậy đi lấy khăn, lấy nước, đôi khi là làm trong…vô thức…
Ngày xưa, cả ba và mẹ đều thích trải nghiệm trong những chuyến đi xa trong và ngoài nước, thích lượn lờ sau mỗi giờ tan sở, thì giờ, thế giới của mẹ quy tụ nơi con – Thiên thần bé bỏng. Con ra đời, mẹ có thêm sở thích mới đó là chơi với con, về sớm để đưa con đi dạo. Nhà có giúp việc nhưng tất cả những gì liên quan đến con, mẹ đều muốn tự tay làm, tự tay chăm sóc… Còn ba, sau giờ làm cũng không còn la cà quán xá, thay vào đó là ba vội vã về ngay với con trai đang chờ đợi ba ở nhà với một nụ hôn thường trực lên má ba. Ba đùa: “Giờ mẹ có thêm trợ thủ đắc lực gọi ba về sớm rồi nhé!” Ngày xưa, mẹ hay buồn cười với những bà mẹ đi đâu cũng ôm con thật chặt, bịt con kín bưng từ đầu tới chân thì bây giờ mẹ đã học được cách thật cẩn thận mỗi lúc cho con ra đường. Còn ba, một người mà 28 năm nay chẳng bao giờ đeo khẩu trang thì luôn câu thường trực: “Vợ! Nhớ bịt mũi, chùm khăn cho con nhé!” Ngày chưa có con, mẹ vô tâm với ông bà ngoại, ba cũng chẳng mấy khi gọi điện hỏi thăm ông bà nội.
Thế mà từ ngày có con, cả ba và mẹ đều thấm thía câu nói “ Có nuôi con mới hiểu lòng cha mẹ”, mẹ thường xuyên mua quà cho ông bà hai bên, còn ba cũng gọi điện về nhiều hơn. Ông bà phấn khởi : “Chúng nó làm bố mẹ trẻ rồi, trưởng thành hẳn lên đấy!”… Vậy đó con trai, cho đến bây giờ mẹ cũng không hiểu vì sao một thằng bé con lại làm cho ba mẹ trưởng thành đến vậy… Lặng ngắm con say giấc, lặng ngắm nụ cười tươi trên môi con, mẹ đã tự tìm cho mình được câu trả lời: Đó là niềm hạnh phúc ngập tràn khi được cưu mang sinh linh bé nhỏ, là yêu và thương một người hơn chính bản thân mình… Mẹ chỉ muốn nói rằng: Mẹ trưởng thành khi được làm mẹ!
Người dự thi: Đinh Thị Trang Nhung