SỰ SUY NGHIỆM VÀ NHỮNG BIẾN BIẾN ĐỘNG.....

12/06/2018

Chia sẻ bài viết:

SỰ SUY NGHIỆM VÀ NHỮNG BIẾN BIẾN ĐỘNG.....

SỰ SUY NGHIỆM VÀ NHỮNG BIẾN BIẾN ĐỘNG.....

1-2

Những ngày qua, chưa bao giờ mình đi về chốn bệnh viện nhiều đến như thế khi mà liên tục từ người nhà cho đến bản thân mình đều đường đột phát hiện ra bệnh biến thể nặng hơn trước nhất là dì của mình, chẩn đoán là ung thư ác tính di căn. Biết làm sao được khi mà bất trắc hay trục trặc xảy đến với bản thân đâu phải tự nhiên mà nó đến. Đó cũng là những gì mà chúng ta nhận diện sự rõ ràng nhất của Luật Nhân Quả. Mà những điều bất lợi đó đâu phải được góp nhặt chỉ duy nhất một kiếp sống này, nó được tích lũy từ vô vàn kiếp trước, từ những cái nhân không tốt mà ta đã lỡ gieo đâu đó từ những kiếp nào đó trong quá khứ. Khi cái nhân đã gieo được tích lũy qua từng tầng thời gian, có khi vô lượng kiếp hay chỉ mới vài kiếp gần nhất thì đến kiếp này khi dạng năng lượng đó được tích tụ đủ thì phải trả nghiệp và trả quả thôi. Hay nói về những may mắn, những sự đủ đầy mà ta được thụ hưởng trong cuộc sống này thì cũng như thế. Những cái nhân tốt đã được gieo từ nhiều đời nhiều kiếp trước, đến kiếp này khi hội tủ đủ những yếu tố cộng thành, ta sẽ hưởng được quả ngọt.....

Luật nhân quả là thế, không bù, không trừ và chẳng bao giờ bỏ sót cho bất kỳ ai. Với mình, Luật nhân quả là một môn khoa học, nó không phải được tạo ra mà là được tìm thấy trên con đường giải thoát giác ngộ của Đức Phật. Cũng có người sẽ tin, sẽ nhận như là một môn học cứ phải trao dồi mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây nhưng cũng có người sẽ cho rằng điều đó là huyễn hoặc vì nhân quả là điều không thể sờ được, không cầm nắm được, không có công thức hay định luật cụ thể nào để diễn tả.....Nhân quả chỉ là một dạng năng lượng vô hình chi phối tất cả mà khi chưa thật sự nếm trải, chưa cảm nhận, chưa có đức tin thì không thể nào nghĩ rằng nó vẫn âm thầm tồn tại một cách mãnh liệt trong vũ trụ này.....

Những thể thức hay hình dạng, hình tướng mà ta sẽ biết được nhân quả hiện diện rõ ràng nhất đó chính là thông qua suy nghĩ, tâm, ý và hành động của chính chúng ta, có sự tích lũy dù tốt hay xấu thì đến một ngày nào đó, một kiếp nào đó nhân quả sẽ hiển nhiên trả lại cái lãi cho sự tích lũy đã vương, đã gieo và đã trồng..... Sau vài ngày, mọi biến thể quanh mình cũng đủ để thức tỉnh thêm vài điều cho bản thân. Có những bất ý xảy đến nó gai góc đến mức làm xây xướt tâm hồn, để lại những mảnh vỡ của sự tổn thương khiến cho ta sợ hãi. Điều duy nhất có thể làm ngay lúc đó chỉ có thể tập mạnh mẽ bước qua sợ hãi, bước qua thử thách mà đối mặt với tất cả. Đến một lúc nào đó dẫu sự việc bạo tàn hơn có xuất hiện thì cũng chẳng bao giờ biết sợ chông gai, khi đó sẽ là sự dấn thân, dám đối mặt, dám chấp nhận. Tuy nhiên việc can đảm bước qua sợ hãi là một điều tốt nhưng mình cũng nghiệm ra cho mình một góc nho nhỏ thêm nữa, bước qua sợ hãi khi cần và phải tập sợ hãi đúng lúc. Vì sao phải tập sợ hãi? Vì phải biết sợ cái nhân quả nhãn tiền, nếu chẳng may trong tâm, trong ý, trong suy nghĩ đang lóe lên những điều thiếu chánh niệm thì phải lập tức nghĩ ngay đến nhân quả của nó. Bởi vì không kiểm soát được tâm, hành động hay lời nói thì sẽ gây ra hậu quả không lường trước được. Chưa biết được cái nhân xấu ta gieo trong kiếp này ta có phải trả ngay trong hiện tại hay không, nhưng nếu xui rủi cái nhân ta gieo mà cái quả lại để cho thế hệ kế tiếp của mình, có quan hệ trực tiếp như con hay cháu nhận lãnh thì tội chúng quá. Đã từng đi qua tổn thương, đau khổ, đã nếm trải mùa mưa lạnh của đời người rồi, mọi cảm giác đã phải một lần đi qua, thấu hiểu nó như thế nào mà còn để lại cái quả xấu cho người nhỏ hơn nữa thì nghiệp còn nặng nề hơn. Cho nên mình phải tập sợ hãi mỗi ngày, sợ hãi khi bắt đầu có tiêu cực, sợ hãi khi tung tóe những ý nghĩ không trong sáng, sợ hãi cái nhân quả mai sau, phải là như thế để tập cho bản thân giữ được sự lương thiện và chân chính....

Nếu ai hỏi mình rằng, sau những ngày biến động vừa qua mình cảm thấy thế nào? Chỉ có 2 từ "bình thản" chưa bao giờ mà mình cảm nhận rõ rệt điều này như bây giờ. Sáng nay, bước ra khỏi bệnh viện sau một đêm vật vã đau vì cái dạ dày, mình ngưỡng trông bầu trời, ánh nắng ban mai thật đẹp, cười thôi, cười để biết rằng đã đến lúc trả nghiệp bệnh rồi nhưng dẫu sao nó vẫn rất nhẹ tênh so với nhiều kiếp người đang oằn mình vì những căn bệnh khó chữa và đau đớn khác. Nói chi đâu xa xôi, dì của mình là một ví dụ hiển nhiên và ngay thẳng nhất. Bước thật chậm về nhà, sửa soạn tập vở đi học. Đến lớp mình được sự quan tâm của anh chị học cùng lớp, sự bảo ban của thầy cô để giúp mình theo kịp tiến độ học tập. Và mình nghĩ đó cũng là nhân quả mà mình được thụ hưởng được trong kiếp này, có lẽ bởi do đâu đó trong quá khứ mình cũng đã làm được đôi chút việc tốt. Vì thế phải ngày càng phát triển mầm thiện, hạt từ ái nhiều hơn nữa. Những từ trường, năng lượng tích cực và yêu thương ở xung quanh của mình nhiều, rất nhiều. Chỉ cần nghĩ đến điều này thôi đã có thể tự mỉm cười. À thì ra nhân quả cộng chỗ này, hưởng chỗ kia cũng đủ làm cuộc sống ấm áp hơn, đâu phải lúc nào cũng chỉ toàn là bế tắc? Có gieo ắt có nhận, đây là công thức cuộc sống mặc định..... Trên đường đi học về, dạo quanh bờ sông Sài gòn mình lại nhớ về quê nhà Củ Chi. Mùa mưa nặng hạt ở Củ chi đã xuất hiện, những vành cây tre, cây trúc xanh tươi vẫn vươn mình từng ngày. Mùa thủy thiên trở lại cũng là mùa của măng mạnh tông vườn nhà bắt đầu nhấp nhô phát triển.

Những bụi măng non lớn dần, lớn dần, đợi chờ để được phục vụ cho nhu cầu của con người. Những mảng thịt măng trắng nõn, ngâm chua nấu canh sẽ rất ngon, thịt măng dai, có dư vị ngọt ngọt để lại nơi vị giác của lưỡi. Nhớ những buổi chiều đi chợ ghe nổi ở Phú Hòa Đông, nào là cây kiểng, hoa trái được chở từ Miền Tây lên, những luống rau được cắt ngay ngắn, không thuốc trừ sâu, toàn rau nhà trồng nằm ngay ngắn trên ghe chờ người hữu duyên đến mua. Rồi cả những cái rọ gồm cá sông, tôm sông, cua đồng cũng nằm thẳng tít như kích thích lòng người. Nhớ cả những đám lục bình lặng lẽ trôi sông. Người ta hay nói cứ nhắc đến lục bình là nhắc nhở đến những gì long đong, lận đận và bồng bềnh như vô định, nó thường được mang ví von với đời người. Không biết người khác thì thế nào, riêng mình thì mỗi khi ngắm lục bình không phải để buồn mà là để học cách trôi sông của nó. Đôi khi trong tâm hồn của bất kỳ ai luôn có những cảm xúc dồn nén vì một sự việc nào đó, một bất ý nào đó chẳng hạn như về tình cảm, sự nghiệp, gia đình.....nhưng dồn nén cảm xúc lâu ngày cũng sẽ mang theo những dư chấn tâm lý bất ổn lâu dài, kéo theo đó là biết bao nhiêu chuyện sẽ bế tắc không lối thoát.....mỗi một lần như thế, mình đều học cách như lục bình, thả trôi cảm xúc dồn nén đó vô định, để nó trôi đi, không cố giữ, không cố nén để làm khổ bản thân nữa. Cứ để cái bồng bềnh đó mang cái cảm xúc dồn nén đi, không phụ thuộc vào nó, không bị níu kéo bởi nó thì rồi sẽ qua và sẽ ổn.....mình vẫn không quên cảm ơn những chùm hoa lục bình đã giúp mình nhận ra điều này.....cười với nó.... Rồi cũng phải nhắc tới những liếp rau lá lốt xanh um mỗi khi mưa về, khi đó sẽ lấy rổ, len lỏi vào đám lá xanh đó, chọn ngắt những chiếc lá lốt non để ăn với bánh xèo, rất ngon và rất thơm.

Mưa về, cũng là lúc quanh vườn đầy cỏ, có những ngọn cỏ mềm nhưng cũng có những cây cỏ rễ bám sâu vào lồng đất, đất chỉ cần khô ráo chút ít thì rễ bám đất mãi không buông. Mỗi lần làm cỏ trong vườn, gặp những loại cỏ như thế, phải lấy cuốc nhỏ xới đất lên, bứng cả nguyên cái rễ lên, nếu chỉ cắt ngang thì chỉ cần 2 hay 3 cây mưa xuống nó lại phát triển nhanh trở lại.....Ấy vậy mà khi làm vườn mình cũng học được rất nhiều bài học cho bản thân. Trong những lúc làm cỏ, chẳng may không cẩn thận mình đã xới luôn cả mấy luống hoa mười giờ, hoa mai dừa đang lú nhú vươn khỏi mặt đất, hậu quả là đám hoa ỉu xìu dần dần và chết. Vườn trước nhà mình hen, cứ đúng 10h sáng là những bông hoa mười giờ bắt đầu bung cánh, còn hoa mai dừa thì nở vàng rực cả một góc sân, rất đẹp. Vì vậy vô tình làm chết đi một mảng hoa mà mình tiếc vô cùng. Nhìn những bông hoa bị những nhát cuốc của mình làm đứt lìa thân và chết dần, đột ngột mình nhận ra.....trong cuộc sống vồn vã này mình có rất nhiều những mối quan hệ, tri âm có, thân hữu có, xã giao thì nhiều vô kể....có những mối quan hệ vốn dĩ không thể kéo dài hay tiếp tục thì phải cố gắng dứt khoát. Tuy nhiên cũng cần phải xem lại người cần cắt đứt sợi dây liên hệ đó, có đang là sợi dây len lỏi liên đới đến những mối quan hệ tốt đẹp khác của mình hay không? Nếu có thì phải khéo léo, từ tốn, tìm đúng người, đúng gốc, đúng việc mà cắt, đừng vì sự vô tình thiếu quan sát mà cuốc bật gốc luôn những mối quan hệ đang vốn dĩ phát triển rất xanh và tươi. Lúc đó, mình buồn mà người khác cũng bị tổn thương.....là vậy đó... Vì vậy, những ngày biến động đã qua và sẽ qua trong thời gian tới cũng là nhờ vào những cảm nhận và chiêm nghiệm xung quanh cuộc sống của mình, những điều thật giản dị, bình thường nhưng nếu biết tích trữ những điều ấy thì đó sẽ là những chất liệu giúp ta tìm được bình yên trong những cơn biến động của cuộc sống đời thường....

Năng lượng của sự tích cực, yêu thương và sẻ chia cũng là một trong những chất xúc tác giúp ta mạnh mẽ, giúp ta phát triển lòng kiên nhẫn, sự vững vàng khi giông tố của cuộc đời lướt ngang qua đời. Khi ta truyền nguồn năng lượng lành đang vốn có trong tâm hồn đến với vạn vật xung quanh thì ta cũng nhận lại không ích những sự hữu ích từ những cảnh quan xung quanh mang lại, những giá trị quý báu về mặt tinh thần, chỉ cần ta chịu khó thực hành, quan sát và cảm nhận....

Người dự thi: Phạm Thị Mỹ Ngọc

Thay lõi đúng hạn, bảo vệ gia đình bạn

Nước sạch trọn đời, máy bền bỉ hơn

Lõi lọc thô (đến 12 tháng), Màng RO (từ 24-36 tháng), Lõi lọc chức năng (từ 12 tháng)

*Lưu ý: Các sản phẩm lõi lọc sau khi thay nên được xả đúng nơi quy định, thùng rác dành cho nhựa tái sinh.