Người trưởng thành là khi không xem ba mẹ là tất cả…
Người trưởng thành là khi không xem ba mẹ là tất cả…
Người trưởng thành là khi không xem ba mẹ là tất cả…
Người ta thường nói khoảng thời gian đẹp nhất của đời người chính là thời gian tuổi trẻ hay còn gọi là thanh xuân. “Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa.” Có thể nói thanh xuân chứa đựng những kỉ niệm thời thơ ấu và cả những ngày chúng ta bắt đầu trưởng thành. Chính vì lẽ đó, mà người ta thường bảo đây là khoảng thời gian đẹp nhất của đời người. Khoảng thời gian lưu giữ lại kí ức “hai thời”, mãi đến sau này chắc chắn chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc với những gì ta đã trải qua để được trưởng thành. Tôi thiết nghĩ là như thế.
Ảnh sưu tầm Internet
Bạn còn nhớ không? Tôi vẫn chưa quên…Những kí ức thời thơ ấu trong tôi ùa về khi được đắm mình dưới cơn mưa mùa hạ, lạnh có, ấm áp có, hạnh phúc cũng có, ưu tư cũng có…thế mới nói, lớn rồi, trưởng thành rồi, chúng ta vẫn có thể đắm mình dưới những cơn mưa. Thế nhưng, sẽ còn không sự vui tươi, hồn nhiên của thuở nhỏ? Hay thay vào đó là bao nỗi suy tư về cuộc đời về tương lai phía trước? Ngày bé, bạn say mê dưới cơn mưa hàng giờ liền cùng lũ bạn tinh nghịch, để rồi sau đó nhận lấy những đòn roi, nhận lấy một trận cảm lạnh vì tắm mưa. Ấy vậy mà, khi lớn lên bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Lần này, sự hồn nhiên của trẻ thơ, đám bạn tinh nghịch sẽ chẳng còn đâu mà thay vào đó là sự cô đơn giữa trời mưa nơi gốc phố đông người. Để rồi cũng nhận lấy cho mình một trận cảm lạnh và một đòn roi đánh vào tâm hồn. Bạn khát khao được sự la mắng, lo lắng, chăm sóc của ba mẹ, bạn muốn được húp tô cháo hành bát ngát hương vị tiêu cay nồng. Khát khao đủ lớn đã thôi thúc bạn vào bếp nấu ngay cho mình một bát cháo hành chan nước mắt, sự cay nồng của mùi tiêu cùng sự cay nồng của cuộc đời đã giúp bạn làm nên điều đó. Rồi tự nhủ rằng người trưởng thành phải tự biết chăm sóc cho bản thân mình. Sẽ chẳng còn đâu sự hồn nhiên, hít hà khi ăn bát cháo vừa nóng, vừa cay khi bạn đã bắt đầu trải nghiệm những đắng cay của cuộc đời. Nhưng may mắn thay, hương vị của sự trưởng thành đã được chính bạn cho vào đó để bát cháo thêm phần đậm đà mà ngày bé không thể nào có được.
Ăn bát cháo ấy, bạn còn nhớ đến ba mẹ…
Ảnh người dự thi: Trương Phương Nam
Bạn còn nhớ hay đã quên? Ngày bé, chuyện lớn chuyện nhỏ gì chúng ta cũng nói với ba hay với mẹ, những niềm vui và cả những nỗi buồn. Nụ cười hồn nhiên khi được nô đùa tinh nghịch, đùa vui thì…cười, ngã đau thì…khóc, rồi đứng lên chơi tiếp. Nhưng khi chúng ta đã trưởng thành, có lẽ bạn đang nghĩ, sẽ không nói với ba mẹ những thăng trầm mà mình trải qua trong cuộc sống, vâng, tôi cũng nghĩ như vậy. Thế nhưng, sự trưởng thành là khi bạn biết chia sẻ với người thân, với ba mẹ của mình, chia sẻ về những cái tốt đẹp mà mình làm được trong cuộc sống, để ba mẹ an tâm hơn về chúng ta, bớt lo lắng hơn cho chúng ta, chắc chắn sẽ có những chuyện chúng ta không nói để tránh làm ba mẹ bận lòng.
Người ta nói rằng con người lúc về già thì tâm hồn lại quay về thời trẻ thơ, ba mẹ chúng ta cũng vậy, và chắc chắn sau này chúng ta cũng vậy…Chưa chắc đến lúc bạn trở thành ba mẹ mà bạn hiểu được hết sự hi sinh, khổ cực của ba mẹ khi nuôi dưỡng chúng ta trưởng thành. Vậy nên, khi ba mẹ về già, không còn minh mẫn như trước có làm gì sai, chúng ta hãy thật sự mỉm cười hạnh phúc khi chúng ta còn được ở bên họ, thế giới của ba mẹ giờ đây chỉ còn có ta. Trưởng thành không phải là lúc chúng ta muốn đắm mình dưới những cơn mưa dù đã từng bị nó làm cho cảm lạnh, “cơn mưa tuổi thanh xuân” chỉ là yếu tố giúp chúng ta trưởng thành. Người trưởng thành thực sự là khi biết nghĩ về đấng sinh thành, dành thời gian hạnh phúc bên ba mẹ, dù ngoài xã hội chúng ta đang ở vị trí nào nhưng khi về với gia đình chúng ta vẫn mãi là con của ba mẹ mình. Người trưởng thành là khi không xem ba mẹ là tất cả, mà là khi hành động tất cả vì ba mẹ. Đó mới thực sự là người trưởng thành.
Người dự thi: Trương Phương Nam