Bà ngoại dạy cháu yêu bà nội

07/07/2018

Chia sẻ bài viết:

Bà ngoại dạy cháu yêu bà nội

Thật khó để bỏ qua những điều không tốt bà nội đã giành cho gia đình tôi. Dẫu vậy, bà vẫn là bà, bà vẫn là người sinh ra bố tôi, nuôi nấng bố và ở bên tôi ngày tôi còn mẫu giáo. 

Bố tôi là con trai út. Ngày cưới mẹ về, bố vẫn tay trắng, chẳng có gì. Bà nội chia cho bố mẹ tôi một phần đất để xây nhà ở. Vậy là gia đình tôi chung với bà một mảnh sân, một mảnh vườn. Chuyện mẹ chồng nàng dâu vốn chẳng mấy nhà hoà thuận. Bà nội và mẹ tôi xích mích nhiều chuyện. Ấy thế mà vẫn có những giây phút hai người ngồi chuyện trò cùng nhau vui vẻ, thế là tâm trí non nớt của tôi cho rằng mọi chuyện đều bình yên, chẳng ai là người đáng giận.

Sau này lớn lên tôi mới hiểu, bà nội vô lí và vị kỉ. Bà không chỉ thiên vị con trai mà còn thiên vị cháu trai. Bà chăm bẵm, giành phần ngon cho em họ tôi, luôn bênh vực nó, còn chị em tôi bị ra rìa dù chúng tôi kém tuổi đứa em đó. Chuyện có lẽ chẳng to tát gì nhưng lại là vết cứa sắc bén thấu tim đứa trẻ ngây dại mới lên năm. Những tị hiềm thuở ấu thơ lớn lên rồi chúng tôi cũng chẳng để bụng đến. Dù vậy, xích mích lại đến từ những điều khác. Trong vườn nhà bố trồng được vài cây ăn quả. Hồi còn bé, chúng tôi hay lén bà hái trộm ăn. Mỗi lần phát hiện ra bà lại mắng chị em chúng tôi không thương tiếc. Lớn lên rồi, bận học, bận chơi, chúng tôi chẳng còn bao nhiêu thời gian để ý đến cây trái vườn nhà. Một ngày tôi ra vườn, chợt phát hiện cây na sai trĩu trịt, tôi reo lên thích thú như hồi còn thơ, khoe với chị tôi về những quả na sắp mở mắt. Niềm vui trở lại ngày xưa ấy chẳng được bao lâu thì tôi thấy bà hay ra vườn nhiều hơn và nghe chị nói bà bảo tôi suốt ngày ăn mà còn giả bộ. Tôi chỉ cười, chẳng biết nói sao. Bấy giờ tôi mới hiểu, vì sao các cô các bác lại không ưa mẹ tôi, không ưa gia đình tôi đến thế. Tôi không quý bà nội.

Đến giờ, khi là một cô nhóc vừa bước qua tuổi mười tám vẫn còn ích kỉ và không hiểu chuyện, tôi vẫn chẳng chịu nhún nhường điều gì. Tôi hay lên than thở với bà ngoại về những tật xấu của bà nội. Trái ngược với bà nội, bà ngoại tôi là người bà tuyệt vời. Bà luôn nghĩ cho con cháu, sống hi sinh và nhường nhịn. Bà ngoại yêu cả gia đình tôi, còn bà nội chỉ yêu bản thân bà. Tôi đã nghĩ thế và chẳng thể nào ngó lơ những điều tồi tệ bà nội từng gây ra.

maxresdefault

Mấy ngày nay thời tiết oi bức đến nghẹt thở, bà nội nói bà khó chịu trong người, nhà tôi mát hơn nên bà lên nằm nhờ. Bà nằm cả ngày trong nhà tôi, tối ngủ cùng tôi. Tất nhiên, tôi thấy khó chịu về điều này. Tôi bắt đầu suy diễn. Mới hôm đầu lên nhà tôi bà còn khoẻ mạnh, sáng hôm sau đã nằm mệt lả, tối hôm đó tôi lại thấy bà nói cười sang sảng. Ngay cả khi thời tiết bắt đầu dịu đi bà vẫn chẳng chịu về nhà mình. Tôi lì lợm, chạy đến nhà bà ngoại vào hôm nóng nực nhất. Tôi muốn xem trời nắng nóng đến như nào và tại sao bà ngoại tôi chịu được mà bà nội lại phải vào nhà tôi mấy ngày nay. Quả thật trời oi bức đến bực mình. Tôi ngủ không được lâu và không được sâu giấc như ở nhà.

Tôi nằm kể với bà ngoại tôi chuyện bà nội lên nhà tôi tránh nắng, lại than thở rằng cảm thấy hơi kì lạ. Bà ngoại tôi đã gặp bà nội tôi mấy lần, bà ngoại là người tinh ý, tỉ mỉ nên khá hiểu tính bà nội tôi. Bà ngoại chẳng biết tôi thấy khó chịu, nếu không bà đã mắng cho tôi một trận. Bà bình luận sau mấy câu kể lể của tôi: “Bà nào mà chẳng thương con thương cháu. Già rồi thì mong nhờ con nhờ cháu. Nuôi con khôn lớn bao năm mà nó không ngó ngàng gì tới mình cũng bực mình lắm chứ.”

Bà ngoại lại nhắc chuyện ngày trước:”Hôm cậu về mà nhà mày mời bà với cậu xuống ăn cơm đấy là bà bực bố mẹ mày lắm. Bà nội ở sát ngay đấy mà thịt vịt không mời bà nội lên ăn cơm cũng không thấy mang biếu bát thịt cho bà ăn cơm trước. Lúc bà xuống mời bà nội mày lên ăn cơm là bà nội mày giận lắm. Bữa cơm bình thường thì thôi chứ thi thoảng có món gì ngon mà bà nội ở sát ngay đấy là phải biếu bà nội biết chưa? Bà về bà mắng mẹ mày một trận đấy.” Tôi nằm im, chẳng dám nói gì. Bà ngoại nói đúng. Dẫu sao bà nội cũng là người sinh ra bố tôi, là người trông nom tôi ngày nhỏ. Bà nội không chu đáo, cũng hơi ích kỉ nhưng bà nội đã giành nhiều điều tốt đẹp cho gia đình tôi. Tôi đã chẳng nghĩ đến những điều đó, chỉ chăm chăm vào hành động xấu của bà nội. Tôi mới là người đáng trách hơn cả.

Hôm nay bà nội vẫn ngủ nhà tôi. Khi bố tôi tắt tivi cũng đã hơn mười một giờ. Dù còn lợn cợn trong lòng, tôi đang ngồi nghịch điện thoại cũng phải chạy sang mắc màn cho bà nội ngủ. Tôi vẫn chưa thật sự bỏ qua hết những suy nghĩ tiêu cực về bà nội nhưng tôi đang cố gắng nhắc nhở mình làm tròn bổn phận một đứa cháu. Tôi nghĩ, trưởng thành là luôn quan tâm lo nghĩ cho mọi người ngay cả khi có mối quan hệ không tốt với người ấy. Sớm mai tôi sẽ cố không lăn qua lăn lại làm bà nội tỉnh giấc, vì bà nội chẳng ngủ được nhiều...

Người dự thi: Trần Thoại Mỹ

Thay lõi đúng hạn, bảo vệ gia đình bạn

Nước sạch trọn đời, máy bền bỉ hơn

Lõi lọc thô (đến 12 tháng), Màng RO (từ 24-36 tháng), Lõi lọc chức năng (từ 12 tháng)

*Lưu ý: Các sản phẩm lõi lọc sau khi thay nên được xả đúng nơi quy định, thùng rác dành cho nhựa tái sinh.