Vì trưởng thành là cả một quá trình rất dài mà điểm bắt đầu và kết thúc mình không xác định được
Vì trưởng thành là cả một quá trình rất dài mà điểm bắt đầu và kết thúc mình không xác định được
“THANH LỌC TỪ TÂM, NÂNG TẦM CUỘC SỐNG” là quan niệm mà mình luôn luôn thực hiện theo, từng ngày một, từ khi mình nhận ra mình ĐANG TRƯỞNG THÀNH.
Vì sao mình nhắc đến sự Trưởng thành mình lại nói về Tâm: Vừa ngấp nghé tứ tuần; cái tuổi không quá trẻ, cũng không quá già; cái tuổi mà vừa làm con, vừa làm mẹ; cái tuổi mà vừa làm vợ, vừa làm dâu; cái tuổi mà một người vừa đủ chín chắn cho phép mình nhìn về phía trước và ngó lại phía sau; mình cũng may mắn được vừa làm chị vừa làm em; và với trái tim, tâm hồn đa cảm của người phụ nữ; mình nghĩ về những gì mà mình đã trải qua, đang có và cần kiến tạo thêm với một cái nhìn đa chiều, nhiều vai. Cũng như tất cả các bạn, mình cũng không ít lần trải qua cảm giác hạnh phúc, vui sướng, đau khổ, buồn bã, tổn thương và cũng có những nỗi buồn lớn đến độ tưởng chừng nuốt chửng lấy mình, làm mình muốn từ bỏ cuộc sống này, nhân duyên này. Nhưng rồi mình kịp nhận ra, kịp quay về chăm sóc chính tâm hồn mình, chính cách suy nghĩ của mình để có những lựa chọn, lời nói và hành động tử tế nhất; trước hết là với bản thân mình, rồi những người thân yêu bên cạnh, những người xung quanh và cả cho thế hệ tương lai của con em chúng mình nữa. Những quan điểm quan trọng mình muốn chia sẻ cùng các bạn như thế này:
• Mỗi người chúng ta tồn tại ở trên Thế Giới này là một cá thể duy nhất không có một phiên bản nào sao chép chính xác được, nhưng chúng ta không phải là một cá thể tồn tại độc lập mà là một mắt xích trong chuỗi mắt xích vô tận của vũ trụ và vạn hữu. Chúng ta chịu tác động của vô vàn chuỗi hiện tượng nương tựa lẫn nhau, những sự việc như ý, bất như ý mà chỉ với một tâm hồn rộng mở, một tâm tỉnh thức mới giúp chúng ta đón nhận chúng một cách trong trẻo, không pha thêm một chút phụ gia mang tên “thái độ” nào vào trong đó. Tâm thức chúng ta có an bình thì đời sống chúng ta mới biểu hiện ra ngoài sự an bình, thảnh thơi được.
• Mỗi người chúng ta không phải ai sinh ra cũng đều may mắn có được gương mặt xinh xắn, thân hình lành lặn, đẹp đẽ, cao ráo; rồi không tránh khỏi những trường hợp tự ti, oán trách chính các bậc sinh thành nên mình; rồi tự dằn vặt, tự khổ đau. Bạn được sinh ra trong gia đình giàu có, bạn được sinh ra trong một gia đình chỉ khá giả, hay bạn sinh ra trong một gia đình nghèo thì tình cảm mà bạn dành cho cha mẹ bạn có khác gì nhau không? có khi nào bạn trách cha mẹ bạn không cho bạn được những của cải vật chất như các bạn cùng trang lứa hay không? Câu trả lời “có” hay “không” lại là tùy thuộc vào tâm nhận thức của bạn. Tâm của bạn cần đủ trong trẻo, an yên để nhìn thấy những điểm sáng, những may mắn mà mình đang có, cũng như chấp nhận chính mình như chính mình là, và chấp nhận người khác như chính người khác là. Tuy nhiên tương lai bạn không phải không thay đổi được, mà nó phụ thuộc rất nhiều vào tâm nhận thức, những hiểu biết và hành động của bạn ngày hôm nay. Tâm thức không chỉ để đón nhận mà tâm thức còn là một người nghệ sĩ tài hoa có thể kiến tạo cuộc sống của bản thân bạn theo cách mà bạn muốn. Mỗi suy nghĩ trong tâm thức của chúng ta tạo nên con người của chúng ta trong thế giới này ngày hôm qua, hôm nay và tương lai. Cuộc đời của bạn tạo nên bằng những suy nghĩ của bạn.(st)
• Mỗi người chúng ta sinh ra và sống trên cuộc đời này đều mưu cầu hạnh phúc. Và nhắc đến hạnh phúc không thể không nhắc đến tình yêu và tình thương. Khái niệm "thương" sâu sắc hơn rất nhiều so với khái niệm "yêu". Khi mình thương một người là mình có thể làm những việc vì người đó chứ không chỉ vì cảm xúc của chính mình như khi chúng ta yêu. Và khi chúng ta có một tâm tỉnh thức, trong sáng, đẹp đẽ chúng ta có đủ hiểu biết chúng ta mới có tình thương sâu sắc được. Chúng ta có từng thương cha mẹ theo cách mà ta hiểu cho cha mẹ không? Cha mẹ chúng ta cũng là những cá thể độc lập và duy nhất vì vậy chỉ việc báo hiếu cho cha mẹ thôi, chúng ta cũng cần lắng nghe, chấp nhận chính cha mẹ mình, chấp nhận những sở thích rất riêng tư của cha mẹ mình rồi, chứ đừng áp đặt rồi bảo là thương. Đối với con cái mình cũng thế, tình thương không phải là sự áp đặt mà là đưa cho con những lời khuyên, định hướng để cho con chọn được con đường chính con mình mong ước một cách tốt nhất chính là chúng đang thương con chứ không phải thương những cảm xúc của chính ta đó. Và một tâm hồn khỏe mạnh chỉ tồn tại trong một cơ thể khỏe mạnh. Thật thiếu sót nếu nhắc đến tâm mà mình không nhắc đến thân nhỉ?!
Như chúng ta đã biết ngoài không khí để thở thì nước chiếm khoảng 70% khối lượng của cơ thể con người và là một thành phần quan trọng của quá trình trao đổi chất, một dung môi cho nhiều chất hòa tan của cơ thể do đó con người có thể chịu đựng đói ăn trong vài tháng, nhưng thiếu nước trong vài ngày là đã có nguy cơ tử vong. Việc tiếp nhận hàng ngày một lượng nước lọc vừa đủ, sạch là một lựa chọn hoàn hảo cho một ngày mới. Một ngày mới bắt đầu từ những điều giản dị nhất từ những giọt nước trong lành nhất khi vừa thức dậy (sau khi làm vệ sinh cá nhân); về khoa học là để đào thải các chất cặn còn tồn đọng trong cơ thể, để thúc đẩy quá trình trao đổi chất của tế bào, để nồng độ máu được pha loãng, tránh các trường hợp đột quỵ; về tinh thần là để cho những yêu thương trong trẻo lan tỏa, cho tâm hồn được làm mới lại sau một đêm nghỉ ngơi sâu. Để mỗi một ngày mới là một ngày yêu lại chính bản thân mình, mở rộng tâm hồn mình để đón nhận những người thân yêu, yêu thương họ, giúp đỡ họ và san sẻ những ngọt lành mình đang có.
Quay trở lại chủ đề chính về sự trưởng thành, vậy mình đã trưởng thành chưa? Mình không thể khẳng định là mình đã trưởng thành mà mình chỉ là đang trưởng thành mà thôi. Vì trưởng thành là cả một quá trình rất dài mà điểm bắt đầu và kết thúc mình không xác định được. Đối với mình mỗi niềm hân hoan hay những vết thương đều là sự trưởng thành của mình qua từng giây phút, từng ngày tháng và mình đã nhiều lần quay về chăm sóc lại vườn tâm của chính mình cũng như đang liên tục chọn lọc những điều tốt nhất cho tâm hồn mình, cho sức khỏe mình, cho gia đình và những người xung quanh mỗi một giây phút khi mình còn đang sống, cảm nhận và va chạm với thế giới này.
Nếu không có khổ đau biết đâu là hạnh phúc
Nhờ mộng mị hôm nào ta tìm vể tỉnh thức
Người dự thi: Lưu Thị Phương Lan