Trưởng thành từ những nỗi đau
Với tôi trưởng thành là khi từ bỏ ý nghĩ tự tử. học cách SỐNG để gìn giữ tính mạng mình vì những người thân yêu
Trưởng thành từ những nỗi đau
Với tôi trưởng thành là khi từ bỏ ý nghĩ tự tử. học cách SỐNG để gìn giữ tính mạng mình vì những người thân yêu. Bởi vì khi một trái tim ngừng đập thì nhiều trái tim khác tan vỡ, tôi muốn giữ trái tim mình đập, đập một cách mạnh mẽ và tự tin nhất, để xây dựng cùng gia đình tôi những khoảng khắc đời đẹp nhất có thể.
Tôi đã từng có ý nghĩ muốn từ bỏ bản thân rẻ rúng bản thân. Tự tử là phương án dường như hợp lí nhất. Nhưng tôi đã không đủ can đảm. Tôi tự hành hạ bản thân nhấm chìm tinh thần trong bóng tối của sự trầm cảm. Vì sao tôi lại có ý định đó?
Tôi 30 tuổi. Nhưng 30 năm qua cuộc đời dường như chưa cho tôi cơ hội đẻ trưởng thành. Mọi việc cứ trôi đi êm đẹp. Tốt nghiệp đại học. Bố mẹ đăng kí cho tôi dự tuyển công việc nhà nước. May mắn tôi thi đậu và làm một viên chức an nhàn. Sau đó lấy chồng mang bầu. Có lẽ tôi sẽ mãi mãi không trưởng thành. Mãi mãi như một con nhộng không thoát khỏi cái kén an toàn của mình. Nhưng bi kịch đã ập đến. Biến cố xảy đến với tôi vào lúc tôi không ngờ nhất xoay chuyển cả cuộc đời tôi khiến gia đình tôi rơi vào khủng hoảng bế tắc suốt hai năm qua.
Tuần thứ 32 mang bầu. Tôi sinh non con gái 1,3 kg. Cũng là lúc tôi phát hiện mình bị bệnh suy thận giai đoạn cuối. Một bản án chung thân: suốt đời phải gắn bó với máy lọc máu sức khỏe suy kiệt hoàn toàn mất 60%. cùng những biến chứng có thể lấy đi tính mạng tôi bất cứ lúc nào. Một tương lai mù mịt với một căn bệnh nan y không thể chữa khỏi, sẽ là những ngày tháng của đau đớn của khó khăn. Không bao giờ trở lại không bao giờ là người bình thường được nữa.
Có những lần sau bốn tiếng lọc máu, một mình tôi lủi thủi vác ba lô đi ra cổng viện. Đi được 20 m người lạnh toát tai ù đi mắt hoa lên tôi lết đến chiếc ghế ở khuôn viên bệnh viện rồi nằm dài ra đó mặc kệ những người đi lại. Những hạt mưa rơi ngày càng dày bám vào tóc vào tay tôi rơi xuống khuôn mặt tôi lạnh buốt nhưng tôi không còn sức lực làm gì nữa cứ kệ ngẩng lên nhìn bầu trời tối thăm thẳm. Giọt nước mặt lặng lẽ chảy dài hòa cùng làn mưa. Thể xác rã rời và đau đớn đến cùng cực làm tinh thần kiệt quệ.
Dường như còn chưa đủ, chồng tôi giáng thêm cho tôi một nhát chí mạng bằng tờ đơn li hôn đơn phương giũ áo ra đi một cách tàn nhẫn bỏ mặc người vợ ốm đau bỏ mặc con gái mới chỉ 20 tháng tuổi còn chưa biết gì. Đêm ấy tôi khóc cạn nước mắt.
Tôi đã có ý định từ bỏ buông tay. Nhưng nhìn con gái bé bỏng của tôi ý nghĩ khi để con bơ vơ giữa cuộc đời làm tim tôi đau nhói đặc biệt là khi nhìn nước mắt của người mẹ già đã lao tâm khổ tứ để giành giật sự sống cho tôi. Tôi đã không thể từ bỏ cuộc sống này. Chính từ vực thẳm, từ nỗi đau đớn nhất, tôi nhận ra tình yêu thương thật sự bên cạnh tôi tình yêu gia đình, và cũng nhận ra tôi cần cho đi yêu thương, con gái bé bỏng của tôi cần tôi. Như phượng hoàng tái sinh từ tro tàn, tôi bừng dậy khi nghe tiếng cười trẻ thơ của con gái và những giọt nước mắt mặn chat của mẹ.
Và khi đã chấp nhận sống cùng nỗi đau tôi dần dần học cách trưởng thành tôi rèn trái tim trở nên mạnh mẽ gom chút nắng còn sót lại cát giữ trong tim.
Bản thân bị bệnh tật và quá thấu hiểu sự khổ sở của bệnh tôi tự dặn lòng sẽ cho con gái mình một cuộc sống trong sạch nhất tích cực nhất có thể. Bắt đầu từ những điều cần thiết nhất: lắp máy lọc nước để tránh ăn uống phải chất độc, không để hóa chất ngấm nhiều vào người, lựa chọn những rau củ sạch. Hằng ngày khi ra ngoài, tôi thường hít hà hương vị cuộc sống, của hương thơm của hoa cỏ, của làn gió mát mùa hè, của bầu trời xanh thăm thẳm, tận hưởng từng giây phút sống một cách đẹp nhất bình yên nhất
Bản thân tôi cũng tìm thêm các công việc nhẹ nhàng như bán hàng online. Và tôi trở lại với niềm đam mê của mình: viết. Tôi viết những câu chuyện của mình, của những người chạy thận, chia sẻ cùng mọi người, vun đắp cho chính mình và những người xung quanh niềm tin vào cuộc sống học cách trưởng thành học cách sống đẹp. Tôi trưởng thành từ trên chính nỗi đau của bản thân.