Trưởng thành trong khoảng khắc

25/06/2018

Chia sẻ bài viết:

Cũng đã bảy năm trôi qua kể từ ngày em không còn bên tôi nữa – một cậu bé xinh xắn, đáng yêu và vô cùng thông minh – người học trò mà tôi yêu quý nhất và cũng là người thầy, người khiến tôi thay đổi cách nhìn về cuộc sống.

TRƯỞNG THÀNH TRONG KHOẢNH KHẮC…

Trưởng thành là gì?

Cũng đã bảy năm trôi qua kể từ ngày em không còn bên tôi nữa – một cậu bé xinh xắn, đáng yêu và vô cùng thông minh – người học trò mà tôi yêu quý nhất và cũng là người thầy, người khiến tôi thay đổi cách nhìn về cuộc sống.

Em, Nấm, một cái tên dễ thương khá hợp với cu cậu. Lúc Nấm ra đời, khi ấy, xóm tôi cũng chào đón thêm bốn nhóc tì mới. Lúc ấy là năm tôi mười tuổi. Nấm là nhóc tì sống gần nhà tôi nhất và cũng là đứa tôi hay nũng nịu nhất.

2506

Ngày ấy, tôi có một cô búp bê khá to, nom kích cỡ bằng em bé một hai tuổi. Thế là, mỗi lần bế em ấy qua chơi với Nấm, Nấm luôn tỏ ra thích thú, nâng niu, ôm ấp và đặc biệt, có vẻ Nấm thích lắm đôi mắt to tròn, xanh biếc, cứ mỗi khi đặt nằm là búp bê lại “ngủ ngon”. Tôi còn nhớ khi ấy, trước sân nhà Nấm có một chiếc xích đu, Nấm ôm lấy búp bê, trông chắc bằng cỡ người Nấm, vừa đu đưa xích đu, vừa hát ru cho búp bê ngủ. Lúc ấy Nấm còn nhỏ lắm, nói chưa sõ nên gọi là hát ru cho vui, thật ra, cả một bài cậu bé chỉ hát đúng được hai tiếng “chiều…chiều…”

Cứ tưởng Nấm rồi sẽ như bao cậu bé khác, dần lớn lên một cách khỏe mạnh, đi học, vui chơi và trưởng thành như bao bè bạn cùng trang lứa. Nhưng cuộc đời luôn ẩn chứa trong nó những ngã rẽ bất ngờ và số phận đã an bài cho Nấm một cuộc sống không như những người khác. Nấm bị ung thư võng mạc, căn bệnh được phát hiện trong những ngày Nấm vẫn còn tập nói, tập đi. Cuộc đời Nấm giờ đây bước sang một trang mới với những chuỗi ngày dài đằng đẵng nơi bệnh viện với thuốc men, hóa chất và những chai dịch truyền. Tôi không thể nhớ rõ năm ấy tôi bao nhiêu tuổi, chỉ nhớ lúc Nấm rời xa xóm tôi chữa bệnh, lời hát ru của em vẫn dừng lại ở đôi câu “Chiều…chiều…”

Những ngày cấp hai của tôi trôi qua, cuộc sống khi ấy với tôi yên bình đến lạ thường. Khi ấy, xung quanh tôi là xóm nhỏ với lũ trẻ con lớp ba, lớp bốn, tôi tới trường, về nhà và chạy nhảy vui chơi đủ trò với bầy sóc nhỏ. Bệnh viện, ung thư…là những khái niệm tôi biết, tôi hiểu, nhưng ngày ấy, tôi chưa thấy được cái tàn khốc của nó với một đứa trẻ. Những ngày Nấm chữa trị chỉ hiện lên trong trí tưởng tượng của tôi qua lời kể của mẹ Nấm. Nào là xạ trị, nào là hóa trị làm tóc Nấm rụng đi, nhưng vẻ mặt nghịch ngợm, sự lanh lợi và chút gì đó “đại ca” của Nấm vẫn không đổi trong mỗi lần Nấm về thăm nhà.

Khi bệnh tình của Nấm đỡ hơn, em ấy bắt đầu đi học, cậu bé học Toán rất nhanh và đặc biệt yêu thích những kiến thức về thiên văn, lịch sử, văn học. Tôi hay chơi với Nấm cùng bọn trẻ trong xóm vào những buổi chiều sau khi tan học. Tôi dạy chúng những điều tôi biết về Trái đất, mặt trời, mặt trăng và về những hành tinh trong vũ trụ… Nấm luôn tỏ ra thích thú và ghi nhớ những điều tôi nói như cách mà cậu nghe và ghi nhớ những câu chuyện mà mọi người kể.

Bênh của Nấm chỉ ổn định trong khoảng thời gian ngắn ngủi. Bên mắt còn lại của Nấm dần mất đi ánh sáng. Những ngày ấy, Nấm cầm tay tôi, hai chị em rảo bước trên con đường nhựa vắng tiếng xe. Bước được vài bước Nấm dừng lại hỏi tôi: “Có phải đến nhà chú Bốn phải không chị D?” Nấm rất giỏi, mặc dù không thể nhìn thấy nhưng dường như mọi ngóc ngách trong xóm tôi Nấm đều nhớ trong đầu. Thậm chí, Nấm còn chạy lanh quanh nhà tôi như cái lúc mắt Nấm còn sáng.

So với những cô bé, cậu bé trạc tuổi, Nấm chững chạc hơn hẳn. Cách Nấm nói về thế giới xung quanh và cái cách mà Nấm đối diện với cuộc sống làm tôi vô cùng khâm phục. Nấm vẫn học làm toán, vẫn học bảng cửu chương về phép nhân. Nấm học chữ, học cách đánh vần. Khi mất đi ánh sáng hoàn toàn, Nấm lại học cách đọc chữ nổi, học cách chơi domino bằng cách lấy tay sờ lên đếm những chấm nhỏ trên quân bài. Nấm lắng nghe câu chuyện về những tấm gương vượt khó, không chịu đầu hàng số phận. Nấm còn thích cả những tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa hay Thủy hử, những thứ mà nói thật, một sinh viên năm năm như tôi còn chưa đọc dù chỉ một chương.

Nấm là một cậu bé khá kiên cường như những nhân vật trong câu chuyện Nấm được kể. Nấm không thích quá phụ thuộc vào mọi người dù ông trời có thử thách Nấm đến bao nhiêu đi nữa. Từ những ngày chuyền hóa chất đầy mệt mỏi, nấm vẫn không than khóc hay lúc đinh vít dính chặt vào da thịt làm Nấm chảy máu, cu cậu vẫn không than vãn một lời. Cả những lúc đi dạo, có lúc tay Nấm tuột khỏi tay tôi, Nấm vươn mình lên trước rồi bước thật nhanh và hào hứng nói với tôi “Nấm tới nhà chị Trinh trước rồi”. Rồi còn cái cách mà cu cậu chay len xen quanh ngóc ngách nhà tôi mà thỉnh thoảng bị u đầu vẫn quyết tâm không nắm lấy tay tôi để tìm đường. Nấm là vậy đó! Ngày ấy, Nấm chưa lên 6.

Vào một trưa tháng 8, Nấm ra đi sau nhiều ngày nằm liệt giường, đó là năm đầu tiên lũ nhỏ bằng lứa Nấm chuẩn bị cắp sách tới trường. Tôi còn nhớ đó là một buổi trưa đầy nắng, mọi bọn trẻ chúng tôi tụ tập trước nhà Nấm, mắt đứa nào đứa nấy đỏ hoe và im lặng. Cảnh vật trước mắt tôi nhòe đi và đôi chân không thể nào nhích thêm dù là một bước để tới gần Nấm. Hôm đó, tôi mất đi một thứ gì đó vô cùng, vô cùng quý giá. Ngày hôm đó, tôi chuẩn bị vào lớp 11.

Đã gần bảy năm trôi qua, giờ đây tôi là cô sinh viên dược sắp ra trường với đầy hoài bão và tham vọng. Tôi sắp phải bước ra xã hội, bắt đầu tìm kiếm công việc và học cách kiếm tiền trang trải cho cuộc sống. Đôi khi, tôi sợ, tôi sợ tôi chưa đủ khả năng, chưa đủ “trưởng thành” để đương đầu với cuộc sống. Như ngay lúc này đây, trong tôi luôn tự hỏi “Tôi là ai?”, “Tương lai tôi sẽ như thế nào?”

Lại nghĩ về Nấm, một cậu bé đầy dũng khí, luôn chia sẻ, cảm thông với những hoàn cảnh khó khăn và sẵn sàng đối mặt với bệnh tật, chấp nhận nó và không để nó trở thành vật cản để chạm tay tới ước mơ – ước mơ đi học và vui chơi như bao bạn nhỏ khác. Phải chăng đó chính là sự trưởng thành…

Trưởng thành là gì? Khi nào thì bạn trưởng thành?

Những câu hỏi thật khó để trả lời. Có lẽ, trên thế giới này, không có câu trả lời nào là hoàn hảo cho câu hỏi này, mỗi người sẽ có cho bản thân những đáp án khác nhau và không một đáp án nào trong số chúng giống với những đáp án khác.

Với riêng tôi, trưởng thành không phải là một khoảng thời gian, cũng không hẳn là một sự kiện hay một cột mốc đáng nhớ nào đó. Câu trả lời của tôi cũng không là lúc bạn vượt qua chính mình hay lúc bạn nhận ra mình hiểu thế nào là tình yêu, sự sẻ chia trong cuộc sống. Với tôi sự trưởng thành dừng lại trong những khoảnh khắc. Đó là khoảnh khắc lúc tôi bước vào lớp 1, là khoảnh khắc tôi nhận được cuộc gọi báo tin đạt giải Nhì trong kì thi học sinh giỏi thành phố, là khoảnh khắc tôi hoàn thành kì thi vào trường chuyên Nguyễn Bỉnh Khiêm. Đó còn là khoảnh khắc lúc tôi mất đi Nấm và nhận ra giá trị của tình yêu lớn đến cỡ nào dù nó không bắt nguồn từ những mối quan hệ máu mủ. Hay trong giây phút tôi và đám bạn cấp ba ôm nhau khóc trong ngày chia tay tuổi học trò, cái khoảnh khắc mà tôi nhận ra sự trân quý của tình bạn và thời gian đã không quay lại để chúng tôi thấu hiểu về nhau thêm một chút. Và là khi tôi, một cô sinh viên vừa ra trường từ chối một cơ hội làm việc với mức lương trong mơ để theo đuổi ước mơ du học, chấp nhận một tương lai vô định vì hai từ “đam mê”.

Ngay trong chính khoảnh khắc này, lúc tôi đang viết những dòng về sự dũng cảm của một cậu bé đã khiến tôi như có thêm niềm tin để chiến đấu tiếp với những khó khăn của cuộc sống, với ước mơ và sự đam mê, tôi đang trưởng thành.

Cảm ơn Nấm! Cảm ơn em đã đến với cuộc sống của sống của chị! Câu chuyện của em, kí ức về em, tất cả mọi thứ đã truyền cho chị nhiều cảm hứng để sống hạnh phúc, sống với  đam mê. Nhờ em, chị nhận ra chị đã là ai, đang là ai và chị nên làm gì. Và nhờ em, chị có câu trả lời của riêng mình cho câu hỏi “Trưởng thành là gì?”

Vậy:

  • Bạn đã trưởng thành chưa?
  • Vâng, tôi đã, đang và sẽ trưởng thành trong từng khoảnh khắc, như vậy đó!

Người dự thi: Nguyễn Thị Xuân Duyên

Thay lõi đúng hạn, bảo vệ gia đình bạn

Nước sạch trọn đời, máy bền bỉ hơn

Lõi lọc thô (đến 12 tháng), Màng RO (từ 24-36 tháng), Lõi lọc chức năng (từ 12 tháng)

*Lưu ý: Các sản phẩm lõi lọc sau khi thay nên được xả đúng nơi quy định, thùng rác dành cho nhựa tái sinh.