Trường thành như cách vượt lên giữa cuộc sống khó khăn
Trường thành như cách vượt lên giữa cuộc sống khó khăn
Trường thành như một lẽ tự nhiên, như cách ngọn cây ngọn cỏ đâm chồi nảy lộc, như cách bốn mùa xuân- hạ- thu- đông đi qua, như cách vượt lên giữa cuộc sống khó khăn mà vẫn giữ trái tim thuần khiết, yêu thương.
BÀI THƠ TẶNG EM
Tôi sinh ra giữa sài gòn hoa lệ
Chỉ thấy đường và những lối công viên
Chỉ thấy những toà nhà cao đổ bóng mỗi chiều
Ánh đèn đường soi rọi lẫn ánh trăng
Tôi không biết về mùa đông rét mướt
Cũng chẳng hiểu gì về những cánh đồng chiêm
Đâu biết gì về loài cây và thời tiết
Những khắc khổ của cuộc sống nông thôn
Cho tới khi tôi gặp em và hiểu hết
Con đường làng với khúc uốn quanh quanh
Với ao cá và vườn cây đầy trái
Với mùi nồng của gốc rạ còn tươi
Em bảo tôi dù là dâu thành phố
Em một lòng vẫn nhớ về quê hương
Nhớ bài thơ thuở nhỏ thường hay ngẫm
Chúng con lớn lên còn bí bầu thì lớn xuống
Đôi bàn tay mẹ cùng tóc bạc phai sương
Tôi thương em và thương nhiều hơn hết
Cách em trưởng thành trong vất vả bùn lem
Mà trái tim em vẫn ngọt ngào đến vậy
Vẫn thương người và thương cả tôi luôn.
Người dự thi: Trần Vinh