Trưởng thành là không phải là luôn mỉm cười với thế giới,mà là biết khóc trước cả thế giới
Trưởng thành là không phải là luôn mỉm cười với thế giới,mà là biết khóc trước cả thế giới
Trưởng thành là không phải là luôn mỉm cười với thế giới,mà là biết khóc trước cả thế giới.Tôi luôn sống với một lòng tự trọng rất cao,luôn không cho phép bản thân mình được yếu đuối.Tôi luôn nói với người khác về ước mơ hay dự định trong tương lai của mình.Tôi luôn nghĩ trưởng thành là đi cùng với mạnh mẽ.Nhưng tôi đã lầm rồi.Khi nhìn thấy bố tôi khóc sau bị người bác ruột phản bội,mẹ tôi vì người bác đó mà phải vào viện tâm thần,tôi đã khóc.Lúc đó,tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé khi không giúp được gì cho cha mẹ,cảm thấy rằng tôi rất bất lực.
Lúc tôi ngã chảy máu đầu gối,tôi không khóc.Lúc tôi bị bạn bè quay lưng,tôi cũng không khóc. Nhưng khi nhìn thấy bố mẹ đau khổ,tôi đã khóc.Khi bắt đầu biết quyết tâm sẽ cố gắng,nỗ lực để cho cha mẹ sống thật tôt,tôi biết đấy mới là mạnh mẽ thực sự. Đôi khi,nước mắt không thể hiện sự hèn nhất hay yếu đuối,mà nó giúp chúng ta nhận ra chân lí cho cuộc sống,giúp chúng ta trưởng thành từ một lần vấp ngã trong đời.
Người dự thi: Huyền Mavis