Trưởng thành là khi ta biết nghĩ về gia đình nhiều hơn…

18/06/2018

Chia sẻ bài viết:

Trưởng thành là khi ta biết nghĩ về gia đình nhiều hơn…

Trưởng thành là khi ta biết nghĩ về gia đình nhiều hơn…

Tôi - một thằng sinh viên 20 tuổi, đang đặt những bước chân đầu tiên lên con đường sự nghiệp của mình. Nhưng con đường ấy lại không phải con đường mà tôi từng mơ ước….

Trước đây tôi từng khao khát trở thành một nhà văn hoặc nhà thơ khi nhiều năm liền tham dự thi chọn đội tuyển văn của trường, và cũng đạt được một vài thành tích. Nhưng quãng thời gian ấy, bố mẹ luôn hướng cho tôi đi theo con đường khối A, muốn tôi học Toán, Lý, Hóa để sau này dễ tìm được việc làm hơn, lương cao hơn, vì nhà tôi không có điều kiện.

a%CC%89nh

Rồi suốt 3 năm học cấp 3 ấy, năm nào tôi cũng thi văn, và tất nhiên là không cho bố biết. Sau đó việc học những môn khối A cũng sa sút. Có nhiều đêm khi về nhà với bố mẹ, tôi năn nỉ bố, xin bố cho tôi đi theo con đường khối D mà tôi thích để tôi được tập trung học. Tôi khóc. Mẹ cũng khóc. Có lần bố đã đồng ý, nhưng rồi những tuần sau tôi về, bố lại hết sức khuyên tôi học khối A để sau này tương lai sáng lạn hơn. Đó là thời điểm tôi stress thực sự, trầm trọng đến tột độ. Tôi liên tục sa sút và hổng kiến thức của môn Hóa, và rồi đến môn Lý là môn tôi khá tự tin cũng vậy. Tôi không thể học và tiếp thu những thứ mà tôi không muốn, stress làm tôi thường hay mất tập trung và hay quên. Lúc đó tôi đã trách bố, trong thâm tâm tôi trách bố rất nhiều. “Tại sao bố lại không muốn cho con trai bố học theo sở trường của mình, bố biết con trai bố không học được hóa, mà tại sao bố vẫn hết lời mong con cố gắng những điều con không thể.

Bố ngày xưa học rất giỏi. Mọi người xung quanh ai cũng biết ngày xưa bố đỗ liền một lúc 2 trường là Đại học Tổng hợp và Đại học Sư phạm. Nhưng cũng là vì bố không học được Hóa đấy thôi, bố thi khối D, bố đỗ 2 trường, và lúc đấy bố thành công. Vậy tại sao bố không muốn cho con cũng được như thế?” Và giờ đây, khi sinh nhật thứ 20 vừa trôi qua chẳng được mấy ngày, tôi lại dần cảm thấy mình trưởng thành nhiều hơn. Tôi không trách bố, mà tôi trách chính bản thân mình. Nếu lúc đấy tôi thực sự cố gắng, thật sự yêu cái gọi là đam mê nhiều đến mức có thể đánh đổi tất cả, thì có lẽ tôi đã được sống trong niềm vui học tập mỗi ngày. Tôi biết không chỉ cả bố và mẹ, mà cả ông bà lẫn cô dì chú bác thời gian đó luôn quan tâm và muốn tôi có một tương lai rộng mở hơn mà thôi. Bố nào mà chẳng thương con Mẹ nào mà chẳng lo con mấy phần.

Thương con mong mỏi dầm thân Nhìn con trong sớm vạn lần nhớ thương! Càng lớn, cái gọi là gia đình với tôi càng trở nên quan trọng và to lớn hơn bao giờ hết. Một hai tuần không về là tôi không chịu được, tôi nhớ bố mẹ, thằng em trai, nhớ ông bà, nhớ những thằng nhóc nhà bên thường reo lên “anh Phương, anh Phương về kìa” “em chào anh Phương” mỗi khi tôi về tới cổng. Mỗi lần đi học về mệt mỏi, chỉ muốn về nhà ăn cốc chè mẹ nấu, nằm điều hòa vỗ bụng thằng em béo ú, xuống làm đất hộ ông, đi chợ hộ bà. Hay những tối đi làm về muộn ướt đẫm đằng lưng, lại nhớ đến cơm gà rang mẹ nấu, cơm sườn chua ngọt bố hay xào cho cả nhà ăn, thậm chí là cả món gà hầm ông bà hay làm đêm cho ăn khi ngủ bên đó hồi còn bé.

“Gia đình là thứ tồn tại duy nhất, tất cả những cái khác, có hay không, không quan trọng”! Với tôi, trưởng thành không phải là khi ta đến ngưỡng cửa trung niên, ta già đi hay ta lập gia đình, mà là khi ta bắt đầu biết nghĩ về gia đình nhiều hơn!

Người dự thi: Nguyễn Hoàng Phương

Thay lõi đúng hạn, bảo vệ gia đình bạn

Nước sạch trọn đời, máy bền bỉ hơn

Lõi lọc thô (đến 12 tháng), Màng RO (từ 24-36 tháng), Lõi lọc chức năng (từ 12 tháng)

*Lưu ý: Các sản phẩm lõi lọc sau khi thay nên được xả đúng nơi quy định, thùng rác dành cho nhựa tái sinh.