Trưởng thành là khi ta biết dành khoảng thời gian rảnh rỗi một cách có ý nghĩa

09/07/2018

Chia sẻ bài viết:

 

Trước khi viết những dòng này, có một điều mà tôi cần phải xác nhận đó là tôi cực kỳ lười, là một kẻ cực kỳ lười biếng. Tôi chưa từng thấy một ai trong cuộc sống mà lại lười như mình cả, ít nhất cho tới thời điểm này, trong vòng tròn giao lưu của chính mình, tôi chưa thấy.

Hôm nay là thứ ba, ngày 31/10/2017, ngày cuối cùng của tháng 10 năm 2017 và như mọi tuần, hôm nay tôi được nghỉ. Trong bài viết trước của mình, tôi đã nói về việc mấy ngày hôm nay, tôi bị “chệch khỏi đường ray- off the track” và như một người sửa chữa cho chính mình, tôi đang cố gắng cải thiện điều đó. Làm điều gì đó, từng chút một, đưa bản thân trở về với quỹ đạo thông thường của mình.

Hôm nay đã khá hơn một chút, nhưng trưa nay tôi vẫn chưa thể ngủ đúng một giấc một tiếng và tỉnh dậy như thường lệ. Cơn thèm ngủ cứ kéo tôi ngủ thêm, và kết quả là trưa nay tôi đã dành 2 tiếng để ngủ. Nghe thấy thật là lãng phí đúng không? Ban đầu thì tôi cũng nghĩ như vậy đấy, nhưng rồi tôi nhận ra mình cần phải thấu hiểu, cảm thông và cho bản thân thêm thời gian. Tôi không thể không hiểu và thúc ép nó. Tôi chỉ có thể làm mọi chuyện một cách thoải mái khi tôi và chính bản thân mình có sự hòa hợp và thấu hiểu. Tôi hiểu, rồi mọi chuyện sẽ đâu vào đó, và tôi sẽ lại trở về với nhịp sống hiệu quả, ý nghĩa thường ngày. Chỉ cần tôi không cho phép bất cứ ai xen vào, làm phá vỡ cái nhịp điệu đó, kể cả chính bản thân tôi.

Năm nay tôi 20 tuổi, tôi cũng vừa trải qua sinh nhật lần thứ 20 được 21 ngày. 20 tuổi 21 ngày, đó là khoảng thời gian tôi có mặt trên thế giới này (thời điểm này cũng vừa tầm thời khắc tôi được sinh ra). 20 năm qua, tôi đã tận hưởng được nhiều điều, cũng đã trải qua được nhiều điều và cảm nhận được nhiều điều, cũng có những bài học cho riêng mình. Phần nào đó, tôi hài lòng với bản thân mình, phần nào chưa. Nhưng về cuộc sống của mình, có thể nói rằng, tôi hài lòng với cuộc sống của tôi. Nhưng có một điều làm tôi băn khoăn, đó là đã đến lúc tôi đặt dấu chấm cho sự lười biếng và sử dụng thời gian một cách không hiệu quả của mình. 20 năm qua, ¼ quãng thời gian của đời người (nếu tôi sống được đến năm 80 tuổi) đã là quá đủ cho những lần lãng phí thời gian. Tôi không còn nhiều thời gian để lãng phí nữa, tôi còn nhiều việc cần phải làm, tôi cũng còn nhiều điều cần được tận hưởng. Đã đến lúc tôi đặt một dấu chấm cho sự lười biếng của bản thân. Lười biếng, nó liên quan đến thời gian rảnh rỗi.

Người lười biếng không phải người có nhiều thời gian rảnh rỗi, và ngược lại, người chăm chỉ không phải người có ít khoảng thời gian rảnh rỗi. Điểm mấu chốt nằm ở chỗ, người lười biếng không biết cách sử dụng khoảng thời gian rảnh rỗi của mình một cách hiệu quả: thư giãn, làm mới bản thân, khiến cuộc sống này thêm ý nghĩa… họ không làm điều gì góp phần tạo nên những điều kể trên hoặc những điều tương tự những điều kể trên cả. Tất cả những gì họ làm là phá hủy quá khứ, phá hủy hiện tại, phá hủy tương lai và phá hủy ngay cả chính bản thân họ. Tôi cũng đã nhiều lần như thế. Những quãng thời gian rảnh rỗi, đa phần tôi đều để nó trôi qua lãng phí hoặc dùng vào những mục đích sai, để rồi tôi cảm thấy khoảng thời gian đó trôi nhanh hơn bình thường và trôi qua một cách vô bổ, vô nghĩa. Khi còn trẻ và non nớt kinh nghiệm, người ta có thể được tha thứ. Nhưng khi lặp đi lặp lại một sai lầm trong suốt 20 năm mà không sửa đổi và rút ra khỏi nó thì thật là đáng trách, và hậu quả thì thật là đáng đời. Còn tôi thì không muốn trở thành một kẻ đáng đời, người ta chỉ nói một người là kẻ đáng đời khi người đó đã làm một hành động gì ngu muội, sai trái và giờ là lúc họ phải lãnh lấy hậu quả. Tôi còn trẻ, tôi có năng lực và tình cảm, tôi xứng đáng sống một cuộc sống có ý nghĩa hơn. Tôi nói vậy không phải vì tôi không hài lòng hay bất mãn với cuộc sống hiện tại của bản thân mình. Tôi nói vậy là vì tôi muốn cuộc sống của mình trở nên ý nghĩa, tốt đẹp hơn.

Clock

Ngày hôm qua đã rất đẹp, nhưng ngày hôm nay sẽ còn tốt đẹp hơn nữa với tràn trề niềm tin và hi vọng (nhưng tôi sẽ không ảo vọng) và ngày mai sẽ còn tươi sáng hơn ngày hôm nay. Đó là cách để người ta giữ vững niềm tin và tiếp bước trong cuộc sống. Đó cũng chính là động lực của sự phát triển, vận động của thế giới. Đó cũng là động lực tiến lên phía trước của chính bản thân ta. Thời gian, không gian không ngừng chuyển động, và con người không ngừng tiến về phía trước. Trong thế giới này, nếu không tiến về phía trước, ta sẽ dễ dàng bị chệch khỏi đường ray và mất phương hướng. Mất phương hướng càng lâu, ta sẽ càng khó tìm lại được điểm cân bằng. Những thói quen chính là điều giúp ta giữ vững phương hướng. Những thói quen tốt giúp ta tiến lên, làm những điều tốt đẹp và cảm thấy cuộc sống này thật đáng sống và sống tràn đầy ý nghĩa. Và phải chăng trưởng thành là khi ta biết dành khoảng thời gian rảnh rỗi một cách có ý nghĩa? Vì khi đã biết sử dụng thời gian rảnh rỗi của bản thân, đó cũng là khi bạn biết chắt chiu trân trọng từng điều nhỏ nhặt trong cuộc sống của mình. Khoảnh khắc đó cũng là khi hai chữ “trưởng thành” được thốt lên.

Người dự thi: Ngô Thị Huế

Thay lõi đúng hạn, bảo vệ gia đình bạn

Nước sạch trọn đời, máy bền bỉ hơn

Lõi lọc thô (đến 12 tháng), Màng RO (từ 24-36 tháng), Lõi lọc chức năng (từ 12 tháng)

*Lưu ý: Các sản phẩm lõi lọc sau khi thay nên được xả đúng nơi quy định, thùng rác dành cho nhựa tái sinh.