Trưởng thành là khi biết được vị đắng của cuộc đời..!
Trưởng thành là khi biết được vị đắng của cuộc đời..!
Con chưa từng nghĩ cuộc đời lại đắng cay và khắc nghiệt như vậy…18 tuổi bắt đầu cuộc sống xa nhà mới thấy trân trọng những thứ ngày xưa mình thấy phiền phức ghét bỏ.Còn trong con giờ đây tiếng mẹ gọi “bi vô ăn cơm….”; “Bi không được nghịch..”; “Bi dậy đi học”…. aaaaa thật là phiền, mà sao giờ đây con phải khao khát.Vì sao ư? xã hội tìm đâu ra những lời quan tâm chăm sóc như vậy ? Con khao khát một bữa cơm nhà , con đếm từng ngày để được về nhà vào ôm ba,ôm mẹ và làm đứa con nít được chở che mãi.Cuộc sống của con giờ đây là giảng đường,với những giờ làm việc căng thẳng với công việc làm thêm của mình.Con 18 tuổi cũng chả đủ can đảm ngửa tay xin tiền ba mẹ nữa vì biết ba mẹ cũng chả khá giả gì. Cứ nghĩ tới những trưa nắng 35,36 độ mẹ vẫn cặm cụi dưới đồng,cứ nghĩ những ngày đông giá rét cha vẫn lội chân xuống bùn để gửi tiền lên cho con thì lòng lại quặn lại.Sinh ra ở mảnh đất cái nghèo cứ đeo bám mãi mà sao con lại cứ muốn đeo bám con chữ để ba mẹ phải cố gắng gấp 5 gấp 10 người ta. Ra ngoài thử kiếm những đồng tiền đầu tiên mới thấm được phần nào những vị đắng của cuộc đời,thấm những giọt mồ hôi cha mẹ đã đổ ra tháng năm qua để con lớn lên như ngày hôm nay.Con sao dám nhận mình đã trưởng thành chỉ dám nói mình đã lớn hơn sau những bước chân chập chững ngoài cuộc sống đầy gian nan này.
Vậy đó các bạn ạ,những điều tưởng như bình dị ấy đâu phải ai cũng hiểu được.Tự lập rồi thấu hiểu vị đắng của cuộc đời rồi mới thấy đâu có ai yêu thương mình vô điều kiện như ba mẹ mình.Nhiều người đến với bạn khi bạn bước lên đỉnh vinh quang và rời xa bạn khi bạn chìm xuống vực tối.Chỉ có nơi đó ba mẹ luôn chờ mình quay về sau bộn bề lo toan trong cuộc sống-“con dù lớn vẫn là con của mẹ”.Để định nghĩa chữ trưởng thành thì rất khó có một khái niệm chung nào đó, vì không ai có chung một cách trưởng thành.Còn với tôi trưởng thành là khi tôi biết được những vị đắng của cuộc sống để thấu hiểu được những hi sinh của bậc sinh thành,là từ những hi sinh lớn lao đấy để phấn đấu thành người tốt, người có ích cho xã hội,là khi đủ lớn để ba mẹ có thể mỉm cười yên tâm về mình.
Người dự thi: Nguyễn Thị Hoa