Trưởng thành là khi bạn mạnh mẽ trong đơn độc
Trưởng thành là khi bạn mạnh mẽ trong đơn độc
Trưởng thành là khi bạn mạnh mẽ trong đơn độc. Bạn ngồi đằng trước chiếc xe để lèo lái cuộc đời của mình, chứ không phải là cái ôm dựa dẫm đằng sau lưng bố như bạn đã từng.
Trưởng thành là khi khóc lặng lẽ trong mưa và mĩm cười bình thản khi mở cánh cửa bước vào nhà. Bạn che giấu đi bao nhiêu nỗi niềm để đổi lấy an yên trong đôi mắt cha mẹ, chứ không phải bù lu bù loa trong lòng của mẹ như bạn đã từng.
Trưởng thành là khi bạn nắm chặt tay ai đó, nhưng cũng đủ sức buông bỏ bàn tay ấy. Bạn có thể yêu đương cuồng nhiệt, nhưng vẫn đủ lý trí để nhìn nhận tương lai.
Trưởng thành là khi bạn đủ bản lĩnh để dàn xếp cuộc đời của mình, cũng đủ vững chãi để trở thành một bờ vai cho ai đó.
Trưởng thành là khi bố mẹ bạn già đi, khuôn mặt chai sạn nhiều nếp nhăn, đôi mắt mờ đi nhân dạng của bạn, nhưng bạn sẽ tự tin và mạnh mẽ nhìn vào đôi mắt ấy: “Bố mẹ, con nuôi bố mẹ nhé”.
Tôi ở hiện tại, 25 tuổi, vẫn đang chập choạng trên con đường trưởng thành, cảm nhận rõ ràng sự chênh vênh, được mất của trưởng thành. Vẫn hy vọng, trưởng thành sẽ có niềm vui của trưởng thành, và bản thân mình cũng không mất đi quá nhiều phần bản ngã của những ngày còn son trẻ.
Người dự thi: Nguyễn Thị Thanh Hân