Trưởng thành không phải một cột mốc, mà là một hành trình

13/06/2018

Chia sẻ bài viết:

Trưởng thành không phải một cột mốc, mà là một hành trình

Trưởng thành không phải một cột mốc, mà là một hành trình!

1111

_ Con chúng ta trưởng thành rồi!

Anh mỉm cười nắm tay chị nhìn về phía cô con gái năm tuổi đang cẩn thận đút từng muỗng bột cho đứa em trai ba tuổi của nó. Ngày nào con bé còn vô tư giằng lấy món đồ chơi trên tay em nó, khiến thằng bé khóc òa lên, mà hôm nay đã trông ra dáng một người chị có trách nhiệm và biết thương em như vậy. Anh chị cảm thấy hạnh phúc lắm.

*5 năm sau…

_ Con chúng ta trưởng thành rồi!

Chị nói khẽ qua nụ cười không giấu được niềm vui, len lén nháy mắt với anh sau lưng con bé, bấy giờ đã lên mười. Nó đang lúi húi rửa mấy cái chén một cách hết sức thận trọng vì sợ làm rơi vỡ chúng. Sau khi hoàn tất công việc một cách xuất sắc theo sự hướng dẫn của chị, con bé quay lại phía anh, nở nụ cười híp mắt reo lên đầy tự hào:

_ Ba ơi con giỏi không ba?

*13 năm sau…

_ Con chúng ta trưởng thành rồi!

Anh im lặng một nhịp và ôm vai chị vỗ về:

_ Chúng ta nên tôn trọng đam mê của nó. Con bé sẽ hạnh phúc với điều đó.

Anh biết chị đang buồn, và nhiều hơn cả là sự lo âu khi cô con gái của anh chị ngày hôm qua đã quyết không nghe theo lời khuyên của chị, nhất định muốn nộp đơn vào trường đại học cảnh sát. Chị cho rằng đó là một công việc quá vất vả và nguy hiểm đối với một đứa con gái. Chị thật sự không yên lòng, nhưng có lẽ anh nói đúng, con bé đã mười tám tuổi, đã biết bảo vệ cho lý tưởng, hoài bão của cuộc đời mình.

*20 năm sau…

_ Con chúng ta trưởng thành rồi!

Chị nói với anh, khẽ đưa tay lau vội giọt nước mắt không kịp kiềm nén khi nhìn con bé hôm nay đã tròn hai mươi lăm tuổi, lộng lẫy và xinh đẹp như một cô công chúa, tươi cười rạng rỡ bên cạnh người bạn đời của nó trong lễ cưới. Trong lòng anh và chị bây giờ đều đang có chung hai thứ cảm xúc trộn lẫn, vừa hạnh phúc khi thấy con bé tìm được hạnh phúc của mình, vừa không giấu được cái buồn của người làm cha mẹ khi biết mình sắp phải xa con gái.

*22 năm sau…

_ Mẹ ơi! Đến bây giờ con mới hiểu được mẹ đã phải chịu bao nhiêu vất vả và hi sinh cho con nhiều như thế nào. Con còn nợ mẹ nhiều lắm, mẹ ơi…

Cô vừa ôm đứa con gái bé bỏng của mình vào lòng vừa khóc nấc trong điện thoại. Đầu bên kia, giọng chị run run nghẹn ngào:

_ Con trưởng thành rồi, con gái của mẹ!

Chị khóc. Anh cũng thấy mắt mình cay cay. Từ trước tới giờ, đây là lần đầu tiên anh chị nhận ra, con bé thực sự đã rời xa cái tổ ấm này, rời khỏi sự bảo bọc trong vòng tay của anh chị mà bắt đầu cái hành trình chăm lo, bảo vệ cho tổ ấm của riêng nó. Con bé cũng đã là một người mẹ rồi, nó trưởng thành thật rồi.

*30 năm sau…

Sức khỏe của anh chị bây giờ đã kém đi nhiều. Dạo này anh hay đau lưng, còn chị thì nhận ra mắt mình đã không còn nhìn rõ mọi thứ được nữa. Đám con trai con gái, con dâu con rể của anh chị đứa nào cũng sợ ba mẹ lớn tuổi rồi đổ bệnh. Khi thì chúng nó mang về mấy thứ thức ăn uống bổ dưỡng, khi thì sắm món này món nọ tiện nghi trong nhà để “bảo vệ sức khỏe cho cả nhà”. Anh chị rất vui khi thấy các con hiếu thuận lo lắng cho cha mẹ, nhưng cũng lo sợ tốn kém cho bọn trẻ. Anh hay la rầy:

_ Bây cứ bày vẽ! Ngày xưa mẹ của bây có cần gì hiện đại tiện nghi đâu mà vẫn nuôi cả đám lớn tướng được từng này!

Những lúc như vậy, cô hay quên mất mình đã là một phụ nữ ba mươi lăm tuổi có hai đứa con, ôm lấy ba mà nhỏ nhẹ nũng nịu:

_ Ba à! Ngày xưa ba mẹ vất vả hơn tụi con bây giờ biết bao nhiêu rồi. Bây giờ mọi thứ đã tiên tiến, ba phải cho tụi con có cơ hội chăm lo cho ba mẹ tốt hơn ngày xưa ba mẹ lo cho tụi con chứ! Đây, ba xem! Ngày xưa nhà mình phải đun từng ấm nước sôi để nguội rồi mới có thể uống. Bây giờ người ta đã phát minh ra được máy lọc nước, có thể điều chỉnh cả nóng và lạnh cho chúng ta tùy ý sử dụng, ba thấy như vậy có tốt hơn và đỡ vất vả cho ba mẹ hơn không ạ?

Nghe con bé nói như vậy, anh chị chỉ biết mỉm cười. Chị nắm lấy bàn tay nhăn nheo gầy guộc của anh, vỗ vỗ:

_ Con chúng ta trưởng thành rồi. Nó không những biết chăm sóc cho người khác, mà còn biết chăm sóc một cách tốt nhất nữa ông à!

*Sự trưởng thành, không phải là một cột mốc để con người ta đạt đến, mà đó là một quá trình đi theo cuộc đời mỗi con người. Khi ngày hôm nay ta có thể làm được một điều ý nghĩa hơn, tốt đẹp hơn so với ngày hôm qua, nghĩa là ta đã trưởng thành hơn rồi. Nhưng nếu những ngày mai sắp tới quay đầu nhìn lại, thì ta hôm nay vẫn còn là ta rất trẻ dại. Sự trưởng thành đôi khi đơn giản đến không ngờ, nó có thể được nhìn thấy ở cái khoanh tay lễ phép của một đứa trẻ con biết vâng lời, biết ý thức. Và đôi khi cũng rất khó khăn ta mới phát hiện được sự trưởng thành trong một đôi mắt đã in hằn nếp nhăn khi vô tình trông thấy đôi tay gầy yếu đang run rẩy của mẹ, ngỡ ngàng biết lòng đau nhói tới nỗi chỉ muốn bỏ hết mọi thứ mà vội vàng nắm níu thời gian ngừng lại.

Vậy thì cớ gì cứ phải trông đợi tới lúc trưởng thành rồi mới biết trân quý từng khoảnh khắc còn được bên cạnh các đấng sinh thành?

Mấy ai đang trong hành trình trưởng thành của mình có thể luôn ghi nhớ một điều: Khi ta được cho thêm một ngày để lớn khôn cũng là lúc ta bị lấy đi một ngày được ở bên cha mẹ. Sự trưởng thành ngày hôm nay đã được đổi bằng những năm tháng hi sinh thầm lặng ngày hôm qua.

Có sự trưởng thành nào mà không trải qua mất mát?

Người dự thi: Nguyễn Thị Xuân Diệu

Thay lõi đúng hạn, bảo vệ gia đình bạn

Nước sạch trọn đời, máy bền bỉ hơn

Lõi lọc thô (đến 12 tháng), Màng RO (từ 24-36 tháng), Lõi lọc chức năng (từ 12 tháng)

*Lưu ý: Các sản phẩm lõi lọc sau khi thay nên được xả đúng nơi quy định, thùng rác dành cho nhựa tái sinh.