Trưởng thành khi chúng ta thay đổi, trưởng thành từ những điều bình dị nhất
Trưởng thành khi chúng ta thay đổi, trưởng thành từ những điều bình dị nhất
Trong mỗi chúng ta ai cũng có một quan điểm riêng về sự trưởng thành. Sẽ có người nghĩ rằng trưởng thành là khi chúng ta biết thương yêu lo lắng cho cha mẹ, một người khác lại nghĩ rằng trưởng thành là khi chúng ta công thành danh toại trên con đường sự nghiệp, ... , nhưng tôi lại có một suy nghĩ khác. Với suy nghĩ của tôi, cuộc đời chúng ta chính là một chuỗi liên tiếp các sự kiện trải qua từng giai đoạn tuổi tác từ 1 đến 3, rồi 5,... tiếp đến là 10, 20,50 hay cuối đời.
Không ai trong chúng ta biết rõ liệu mình sẽ sống được đến khi nào và trong từng cái giai đoạn tuổi tác ấy, đó là một sự trưởng thành. Nói một cách dễ hiểu hơn, con người chúng ta sẽ mãi không thể trưởng thành nếu không có một sự kiện nào đó tác động đủ mạnh mẽ vào chúng ta và khiến chúng ta thay đổi những suy nghĩ, những quan điểm. Chúng ta chỉ trưởng thành khi bên trong chính chúng ta thay đổi. Tôi không dùng từ "đã" để gắn kết với hai từ "trưởng thành". "Đã" theo một cách hiểu đó là khi chúng ta hoàn thành một việc hay một sự kiện được xảy ra rồi, cho đến hiện tại thì nó đã hoàn thành.
Theo những gì tôi nói ở trên thì ghép xuống đây: không ai trong chúng ta hoàn tất bước trưởng thành cả. Khi bạn ba tuổi, bạn nhận ra bạn phải biết nghe lời ông bà, cha mẹ. Khi bạn mười tuổi, bạn thấy được rằng học hành kết quả tốt sẽ khiến bố mẹ vui lòng. Khi bạn hai mươi tuổi, bạn thấy rằng chỉ có sự nghiệp an ổn mới có thể khiến bạn bảo vệ hay chăm lo được cho gia đình. Cho đến khi bạn già đi, khi bạn trải qua hết mọi biến cố, thử thách trong cuộc đời bạn, bạn cảm thấy cuộc đời chỉ cần bình bình an an bên cạnh người mình yêu thương là đủ, không ganh đua hay đố kỵ, không quyền lợi hay cao sang.
Đọc đến đây có thể bạn thấy rằng điều tôi nói "Ơ, đó là tất nhiên!", nhưng hãy suy nghĩ lại. Qua từng giai đoạn, chúng ta sẽ có từng mức trưởng thành khác nhau. Đừng nghĩ rằng trưởng thành nó là một cái gì quá lớn lao, nó là dành cho người lớn và dành cho những người chín chắn. Không một ai trong chúng ta vừa sinh đã là chín chắn cả mà phải trải qua những tôi luyện, những thay đổi. Trưởng thành_nó xuất phát từ những điều nhỏ nhặt nhất và trong cuộc đời chúng ta không phải chỉ có duy nhất một lần trưởng thành. Có những người mải mê chạy theo những danh vọng địa vị, đến khi cuối đời họ vẫn không thể nhận ra đâu là cái cốt yếu mà mình đã bỏ lỡ nhất. Vậy phải chăng người đó không trưởng thành hay sao? Không, người đó đã qua những "cái mốc" trưởng thành nhất định, nhưng vẫn chưa thể tiến đến bước cuối cùng. Chính tôi hay suy nghĩ vẩn vơ rằng, vậy có chăng nếu chúng ta sống được lâu hơn thì quan niệm về trưởng thành theo góc nhìn của tôi lại sẽ được thay đổi tiếp, đổi mãi có phải không? Tôi nghĩ là có thể.
Đến hiện tại, tôi không dành mấy sự quan tâm để biết mình đang dừng ở mức trưởng thành nào, tôi chỉ nghĩ "Hãy bước tiếp!". Chỉ khi chúng ta trải qua rồi và nhìn lại thì chúng ta mới nhận biết được, không phải sao? Trưởng thành khi chúng ta thay đổi. Trưởng thành từ những điều bình dị nhất.
Người dự thi: Nguyễn Hoàng Yến Thanh