Thật ra tôi cũng chẳng biết trưởng thành có nghĩa là gì
06/06/2018
Thật ra tôi cũng chẳng biết trưởng thành có nghĩa là gì
Theo những gì tôi đã trải qua trong cuộc sống thì tôi nghĩ trưởng thành có nghĩa là khi cuộc sống “tặng” cho tôi “vài bãi rác” và yêu cầu tôi: một là tự dọn dẹp những bãi rác ấy- hai là để người khác dọn dẹp cho mình. Và tôi sẽ chọn cái nào? Tất nhiên là tự dọn vì “chờ” người khác vừa lâu lại vừa mất thời gian mà lại làm cho người ta có thêm một kinh nghiệm- đó là kinh nghiệm “dọn rác”.
Cuộc sống này vốn dĩ đã là khó khăn, nếu trước sóng gió bản thân cứ yếu đuối như thế thì có ai còn ở lại để mà đỡ mình? Sau lưng không có ai chống lưng tuyệt đối không được ngã xuống. Đã một thời gian chuyện xã hội khiến tôi muốn điên lên và muốn bỏ hết tất cả mọi thứ trước mắt. Thật ra bản thân tôi phải mất tới gần 2 năm để thấu được sự trưởng thành nó có ý nghĩa như thế nào bằng cách vượt qua được hết tất cả những khó khăn trong thời gian đó. “ Không đâu bằng gia đình”- thấm nhất là câu này. Lúc nào cũng tỉ tê với bố mẹ rằng: “Sau này con không đi làm, con Xemở nhà với bố mẹ, nấu cơm cho bố mẹ ăn, có chị hai đi làm là đủ rồi!” Bố mẹ hỏi tại sao lại nói như vậy thì bảo là con ghét cuộc sống ngoài kia quá, ai ai hình như cũng muốn chống lại con, làm cái gì, nói cái gì cũng phải nhìn sắc mặt của bọn họ, con chán quá bố mẹ ạ! Nói xong mà đâu biết đêm đó bố mẹ lo cho mình biết nhường nào, hai bố mẹ ngồi trách nhau rằng “hồi xưa tôi với bà bảo bọc nó kĩ quá để đến bây giờ nó như thế này”. Cứ thế mỗi một ngày tôi đi “tìm kinh nghiệm sống” là một ngày tôi lại có thêm nhiều nước mắt bởi lẽ những lời lẽ mà những con người ngoài kia thốt ra với tôi chưa một lần nào tôi được nghe bởi chính bố mẹ mình.
Sau này cũng quen dần, có ngày bị mắng tơi bời cũng phải cố để sắc mặt vui vẻ để về nhà, bố mẹ có hỏi ngày hôm nay thế nào thì cũng chỉ mỉm cười cho qua, cố giữ sắc mặt thản nhiên để ông bà không phải lo lắng. Lúc này tôi còn là sinh viên năm 3. Lúc nào cũng quan trọng những điều người khác nghĩ gì về mình rồi nói gì về mình làm tôi bị stress mất một một khoảng thời gian. Nhờ sau này đọc một vài cuốn sách tâm lí và biết rằng những điều đó chẳng quan trọng nên bây giờ cũng bình thản trước mọi vấn đề cuộc sống.
Hiện giờ tôi sắp ra trường, kinh nghiệm sống cũng kha khá rồi chỉ là chưa biết tương lai phải gặp thêm những sóng gió gì nữa nhưng như vậy đối với tôi cũng gọi là một chút TRƯỞNG THÀNH rồi! Cám ơn cuộc đời đã xô đẩy tôi để tôi biết lớn lên như thế nào! Cám ơn bản thân vì đã vượt qua tất cả!!
Người dự thi: Đoàn Minh Thùy