Lời anh, người bác sĩ
Lời anh, người bác sĩ
Lời anh, người bác sĩ
Trở lại gặp anh sau những chuỗi ngày dài
Chiếc áo blouse màu trắng đã sờn vai
Anh gầy đi sau những đêm dài trăn trở
Vết chân chim hằn in đôi mắt tôi vẫn nhìn
Xích lại gần anh, nhẹ nhàng tôi hỏi nhỏ
Người trưởng thành khó quá phải không anh?
Em chỉ muốn mình mãi là trẻ nhỏ
Nhưng phải làm sao, thời gian đang cướp mất từng ngày
Xích lại gần tôi, nhẹ nhàng anh nói nhỏ
Trưởng thành! Không phải thế đâu em
Một mai kia khi em trở thành bác sĩ
Sẽ hiểu thôi, mọi thứ không phải tại thời gian
Em trưởng thành vì chiếc áo Blouse em đang mặc
Vì sứ mệnh của người thầy thuốc thiêng liêng
Dù muốn dù không, em đừng mãi là trẻ nhỏ
Đừng để thời gian cướp mất em từng ngày
Một phút một giây cũng xin em đừng bỏ lỡ
Kẻ tử thần đang giành lấy hơi thở từ tay em.
Trưởng thành là khi đôi vai em nặng đầy trách nhiệm
Khi trái tim em quặn thắt trước đau đớn của con người
Trưởng thành là khi em ý thức con đường em đã chọn
Không chỉ hoa hồng, mà còn đầy rẫy những chông gai
Trưởng thành sẽ khiến mỗi ngày em trăn trở
Sẽ không có thời giờ để suy nghĩ vẩn vơ
Nhưng trưởng thành đi, sẽ có thứ em không ngờ
Những hạnh phúc chưa bao giờ em nếm trải
Ngay cả anh hay bất kể một ai
Anh tin chắc cũng đôi lần ngần ngại
Nhưng lòng tin sẽ giúp em vững chãi
Lòng tin của anh và cả những con người
Nơi xã hội đang cần em san sẻ
Dù ngày hạnh phúc hay những đêm dài
Trưởng thành đi em ơi đừng sợ hãi
Tôi chờ em, cô bác sĩ tương lai.
Người dự thi: Hà Thị Bích Tuyền – sinh viên y năm 4