Đứng dậy và đi tiếp cuộc hành trình của mình cho tới khi trở thành người trưởng thành
Đứng dậy và đi tiếp cuộc hành trình của mình cho tới khi trở thành người trưởng thành
• Trưởng thành là khi....
Con người lúc nào cũng cảm thấy cô đơn trước mọi thứ, cho dù là nhắm mắt, mở mắt, dù là hôm nay hay ngày mai, dù bên cạnh vốn có rất nhiều người nhưng bao giờ cũng cảm thấy một mình,trống rỗng, cảm thấy lạc lõng và mất phương hướng, ai mà chưa từng một lần đi lầm lũi trong sự hiu quạnh, một mình dạo từng con phố, ngắm nhìn mọi thứ trôi dần qua trước mắt mình, kể cả khi con người ta đã sống trong tất cả mọi điều kiện họ vẫn thấy mình có chút cô đơn, thế giới có chút quay lưng và con người sinh ra là một cá thể đơn độc, đó là cảm giác của một người trưởng thành, vì họ rõ ràng có quá nhiều nỗi lo cho một ngày, có quá nhiều hy vọng cho một năm, và cũng có quá nhiều dự định cho một tương lai, và thực tế cho người ta sáng rõ ra cái điều mà từ trước giờ người ta vẫn nghĩ " rằng lúc nào cũng phải chinh chiến hết sức, rằng phải chấp nhận một ngày nào đó không còn ai bên cạnh để lúc nào cũng sẵn sàng nắm lấy tay ta.
Mọi thứ chỉ có thể bắt đầu từ chính bản thân ta mà thôi." Trưởng thành là khi... Mỗi sáng thức dậy không phải chỉ đơn giản là đánh răng rửa mặt ăn một bữa sáng thật ngon mà còn phải nghĩ đến hôm nay phải làm gì, phải kiếm được bao nhiêu tiền, phải lên kế hoạch như thế nào cho " ngày mai", chỉ ngày mai thôi cũng đã đủ cho một người trưởng thành phải lo lắng, mỗi ngày với họ đều là một cuộc chiến, cuộc chiến với thời gian, với sức trẻ, với tiền bạc và guồng quay không bao giờ ngừng được của cuộc sống. Đã lâu rồi người ta không còn cái cảm giác bình yên của một ngày nữa , mà thay vào đó là những lo âu, dự định, kế hoạch cho ngày mai, cho tương lai, cho cuộc sống sau này sẽ như thế nào, đến nỗi muốn cười một cái cũng cảm thấy khó khăn, đó là lí do vì sao càng lớn con người ta càng điềm đạm, ít cười đi một chút và cũng suy nghĩ nhiều hơn một chút. Trưởng thành là khi....
Nhăm nhi một tách cà phê, không còn thích vị ngọt của đường làm dịu lại chất đắng vốn có của nó, mà thích phần nhiều cà phê hơn " cà phê đen không đường" cảm thấy vị đắng nơi đầu lưỡi khiến cho người ta có cảm giác gần gũi hơn với cuộc sống mỗi ngày phải trải qua, những đắng cay khắc nghiệt như màu và vị của cà phê vậy, chút ngot ngào kia chẳng là gì cả, không thể lấn át được những cố gắng trong khó khăn của họ, những thứ hào nhoáng đẹp đẽ đến thế vẫn là không nên hòa lẫn vào tâm trạng đang cuộn trào những cơn sóng suy tư dữ dội của một người. Hóa ra chất đường vốn không dịu êm như người ta những tưởng .
Trưởng thành là khi....
Ngủ một giấc dậy, cảm nhận được hơi thở của mình, là đã cảm thấy tuyệt vời hơn cả những thứ trên đời, chỉ cần mỗi ngày đều khỏe mạnh, là đã cảm thấy như bản thân đạt được thành công, sức khỏe như một thanh công cụ để đo lường sự giàu có của một người. Đến một lúc nào đó người ta sẽ chợt nhận ra rằng :" có sức khỏe là có tất cả" Trưởng thành là khi.... Làm nhiều hơn nói, ta biết rõ giá trị của lời nói có sức ảnh hưởng lớn lao đến nhường nào, nó có thể chữa lành mọi vết thương, nhưng nó cũng có thể giết chết một con người khi tâm tư họ bắt đầu dao động trước mọi thứ. Biết im lặng lúc cần thiết và nói ra khi bản thân phải chắc rằng lời nói đó sẽ không khiến ai phải cảm thấy khó chịu. Biết lắng nghe và thấu hiểu mọi người xung quanh, cảm nhận hơi thở của cuộc sống. Càng yêu hơn những người bên cạnh đã cùng kề vai sát cánh với ta. Nơi yên bình nhất cũng như cái tên của nó vậy “ gia đình” đó là nơi cuối cùng ta sẽ tìm về mỗi lúc cảm thấy mỏi mệt, lúc mọi việc chìm vào bế tắc, người trưởng thành chọn gia đình là bến nghỉ cuối cùng, chốn dừng chân cho tâm hồn có chút ngơi nghỉ, cho một hành trình mới lại bắt đầu. Là với người ta thương yêu, có chút muốn gắn bó lâu dài, chọn một cuộc tình diễn ra trong sự nghiêm túc từ hai phía, không còn là chút nông nổi bồng bột như lúc ta còn chưa ý thức được “ yêu là gì?”.
• Và người trưởng thành là khi họ nhận ra bản thân vẫn “ chưa thực sự trưởng thành” vì có bao nhiêu thứ ngoài kia cần phải trải qua, còn rất nhiều nhiều nhiều lần phải đối mặt với những khó khăn và thử thách, nhưng quan trọng một người trưởng thành sẽ đứng dậy và đi tiếp cuộc hành trình của mình cho tới khi họ trở thành một người trưởng thành thực sự.
Người dự thi: Phạm Thị Thu Hiền