Bạn chỉ có thể TRƯỞNG THÀNH trong mắt của người thân yêu

26/05/2018

Chia sẻ bài viết:

Chợt nghiệm ra rằng, cuộc sống là 1 vòng tròn nhân sinh. Bạn chỉ có thể là người TRƯỞNG THÀNH trong mắt của những người thân yêu - khi bạn dành trọn vẹn sự quan tâm và tình yêu thương cho họ

17 tuổi - cái tuổi trăng rằm đẹp nhất của thời con gái. Chưa đủ lớn để lo lắng sự đời - mà có lo thì lo cũng không tới. Tuổi còn ăn còn chơi và nhiệm vụ cao nhất là học. Mọi việc khác - để bố mẹ lo. Ăn no, ngủ kỹ, tham gia các hoạt động đoàn thể, có khi mải mê đến tận khuya chưa về. Bố chờ cửa - trách mắng đôi câu thì giận dỗi: Con có đi chơi đâu - mà con đã TRƯỞNG THÀNH rồi - bố không phải lo cho con như kiểu con còn học mẫu giáo như vậy nữa đâu. Mắt cha thoáng buồn - khẽ nhăn vầng tran vốn đã không còn chỗ cho những suy tư: “Con đã TRƯỞNG THÀNH rồi sao? - sáng vẫn bố gọi khản cổ mới dậy đi học, đồ ăn sáng bố mua, đến cái quần lót con gái đến tháng còn vô ý vô tứ để lẫn trong chậu đồ, mà dám tuyên bố con TRƯỞNG THÀNH?

Sau ngày hôm ấy - chưa kịp xin lỗi Bố! 17 tuổi - Bố đột ngột ra đi mãi mãi vì 1 cơn đột quỵ khi chỉ mới 43 tuổi. Đứa con cái 17 tuổi buộc phải gồng mình lên để nếm trải cuộc đời. Mẹ sức khỏe yếu hơn vì quá bang hoàng bởi sự ra đi của Bố. Chị gái học đại học xa nhà. Cá tính mạnh mẽ vốn có đã khiến nó tự coi mình là người đàn ông trụ cột thay thế Bố gánh vác gia đình. Nhà không có xe đạp đi học - tự tạo dựng quan hệ và nhờ người anh kết nghĩa đưa đón mỗi ngày để tiết kiệm tiền xe bus. Tham gia hoạt động công chúng thuê cho các đơn vị trong vùng để tiết kiệm tiền cho chi phí hàng ngày. Và vật dụng đầu tiên nó sắm được cho gia đình sau khi Bố mất, đó là cái trạn bát bằng kính khung nhôm thay thế cho rổ bát nhựa đã rách nát.

Nó nhớ như in hôm đó: Mẹ đang chuyện trò cùng cô hàng xóm, thấy xích lô chở chạn đi ngang qua, tấm tắc khen: chạn nhà ai mua mà đẹp vậy. Và xích lô dừng trước cửa nhà mình. Sự bất ngờ hiện rõ trên khuôn mặt mẹ. Cô hàng xóm hỏi: Nhà chị mua chạn bát mời mà chị không biết à? Con gái út mua đấy à, lớp 12 mà giỏi quá. Con bé TRƯỞNG THÀNH rồi, lo cho mẹ cho gia đình được rồi.

Người Trưởng Thành - Giang Trâu

Đi học đại học, tham gia thi thố viết lách tại các cuộc thi để kiếm giải kiếm tiền, gia sư kín lịch, học bổng không để trượt kỳ nào… chỉ để tự lo được cho bản thân, không tạo thêm gánh nặng kinh tế cho mẹ nữa. Kỳ nghỉ hè năm thứ 2, về nhà chứng kiến cảnh trần nhà nứt, cứ hễ trời mưa là trong nhà như ngoài trời, nền nhà thành ao nước, hai mẹ con thi nhau tát nước và lấy chậu hứng nước mưa… Lại hì hục đi khảo sát khắp vùng, tới các cửa hàng làm mái tôn hỏi han, khảo giá xem nhà nào rẻ hơn, loại nào tốt hơn. Đi đâu cũng được các chủ xưởng hỏi: Bố đâu mà để con gái con đứa lọ mọ mấy cái việc đàn ông như thế này? Rồi thì cũng chọn được xưởng làm giá tốt, nhiệt tình. Cả kỳ nghỉ hè ở nhà giám sát thi công - cũng hoàn thành xong cái mái tôn chống dột chống nóng. Hôm nghiệm thu hoàn thiện công trình, ngồi trịnh trọng đặt vấn đề với anh chủ xưởng:

- Như đã trao đổi với anh từ đầu, em thanh toán trước cho anh 1 nửa nhé, còn lại em sẽ cố gắng trước tết hoàn đủ cho anh. Anh thông cảm nhé. Hiện em mới chỉ lo được ngần đó thôi.

- Không sao đâu em, em làm anh ngưỡng mộ quá đấy. Con gái lại trẻ tuổi như vậy mà đã lo toan bao chuyện mà vốn đàn ông như anh cũng không nghĩ mình làm được ở tuổi này. Em TRƯỞNG THÀNH sớm hơn anh đến cả chục năm. Anh chủ xưởng vẫn đến thăm nhà thăm mẹ cả khi nó đi học thành phố. Món nợ cũng trả đủ đúng như nó đã hẹn.

Rồi 2 năm sau nghe mẹ kể chuyện anh ấy bị nghiện rồi, công việc bỏ bê và nợ nần chồng chất. Mẹ anh ấy ở quê lên để lo toan trang trải cho anh ấy. Chợt buồn và tự nghĩ: TRƯỞNG THÀNH rồi lại có thể trở về thành 1 đứa trẻ CHƯA TRƯỞNG THÀNH để bố mẹ vẫn phải lo toan vậy sao? Cho đến tận bây giờ, khi đã là mẹ của 2 đứa trẻ, nó mới trả lời được câu hỏi mà ngườ Cha kính yêu đã hỏi nó ngày nào: Bao giờ con mới có thể tuyên bố CON ĐÃ TRƯỞNG THÀNH? Kể cả khi con tự đánh thức mình dậy mỗi sáng sớm, tự lo toan cho cuộc sống của mình không cần mẹ cha bận tâm, nhưng trong trái tim mỗi người cha người mẹ, con cái mình sẽ chẳng bao giờ TRƯỞNG THÀNH. Bởi họ sẵn sàng dang tay ôm lấy con yêu vào lòng để ôm ấp vỗ về và chở che mỗi khi con họ vấp ngã. Và họ luôn cố gắng “che dấu” những mệt mỏi lo toan trong lòng mình chẳng để con cái phải bận tâm.

Chợt nghiệm ra rằng, cuộc sống là 1 vòng tròn nhân sinh. Bạn chỉ có thể là người TRƯỞNG THÀNH trong mắt của những người thân yêu - khi bạn dành trọn vẹn sự quan tâm và tình yêu thương cho họ. Bạn quan tâm tới cha mẹ, dành cho họ những điều tốt nhất, che dấu đi những lo toan thường nhật để cha mẹ luôn yên tâm rằng bạn đang hạnh phúc. Chỉ khi đó, cha mẹ mới ngầm tin rằng CON MÌNH ĐÃ TRƯỞNG THÀNH. Bạn dành tất cả tình yêu thương và những gì tốt đẹp nhất cho con cái mình, để con cái luôn cảm thấy được an toàn trong vòng tay của chính bạn. Khi đó, BẠN ĐÃ TRƯỞNG THÀNH trong mắt con trẻ. Còn với tôi - người viết ra những trải nghiệm này, chủ quan cho rằng, TRƯỞNG THÀNH không phải là 1 khái niệm bất biến và mãi mãi. Con người ta TRƯỞNG THÀNH trong từng hành động. Hành động biết tự lo toan cho bản thân và chịu trách nhiệm với chính mình không để ảnh hưởng tới bất kỳ ai khác - đó là TRƯỞNG THÀNH. Hành động thể hiện sự quan tâm - chăm sóc tới những người xung quanh, đặc biệt là cha mẹ, con cái, chồng vợ… đó là hành động TRƯỞNG THÀNH. Tôi muốn là người TRƯỞNG THÀNH với những HÀNH ĐỘNG TRƯỞNG THÀNH. Còn khi về bên mẹ, tôi vẫn muốn được là 1 đứa trẻ, được mẹ ôm ấp vỗ về và yêu thương. Và với Người Cha đã khuất xa, thì tôi mãi mãi chẳng thể TRƯỞNG THÀNH.

Người dự thi: Giang Trâu

Ngày 20/5/2018 - Nhớ về Cha! 

Thay lõi đúng hạn, bảo vệ gia đình bạn

Nước sạch trọn đời, máy bền bỉ hơn

Lõi lọc thô (đến 12 tháng), Màng RO (từ 24-36 tháng), Lõi lọc chức năng (từ 12 tháng)

*Lưu ý: Các sản phẩm lõi lọc sau khi thay nên được xả đúng nơi quy định, thùng rác dành cho nhựa tái sinh.