Trưởng thành là khi ta không thay đổi thế giới mà thay đổi chính mình
Trưởng thành là khi ta không thay đổi thế giới mà thay đổi chính mình
Trưởng thành là khi ta không thay đổi thế giới mà thay đổi chính mình
Tuổi trẻ là những tháng năm nhiệt huyết máu, lửa nhất. Chúng ta ao ước được đi du lịch năm châu bốn biển, kết bạn đó đây. Đói ăn tạm mì tôm, uống vài ngụm nước khoáng đóng chai. Lăng xăng đi đoàn đi hội, từ thiện giúp đỡ chỗ này, người nọ không quản ngại vất vả. Chúng ta tràn trề niềm tin, hy vọng làm cho thế giới tốt đẹp. Chúng ta nghĩ chỉ cần sống vì người khác và giúp đỡ người ta thôi là cao cả lắm rồi. Nhưng một ngày kia, chúng ta nhận ra không thể mãi lăng xăng giúp lẻ từng người một.Bởi vì tài chính,thời gian và sức khỏe có hạn.
Nhìn lại căn phòng nhỏ bé thi thoảng không gọn gàng mấy, cơ thể hơi tóp teo đeo khi soi gương, lòng mình thấy hơi chạnh lại. Lâu nay mình hay giúp người khác mà bỏ quên bản thân có đáng hay không? Lắm mối mà tối nằm không, đâu đó trong sâu thẳm một nỗi cô đơn thiếu kết nối bao phủ mình. Dù mình từng dành thời gian ra nói chuyện với nhiều người. Rồi mình nhìn lại những gì mình đã giúp cho những người xung quanh. Về lượng thì ít, về chất không nhiều. Bản thân cũng chưa có thêm tiến bộ. Việc của mình lo không chu đáo nên lo cho người khác được đáng bao nhiêu đâu. Và như thế chả có gì thay đổi cả. Mình quay lại tu dưỡng bản thân, sống chậm 1 chút. Lập lại thời gian biểu chi tiết ra, dọn nhà kỹ càng hơn, chịu khó kiên nhẫn lắng nghe hơn. Bớt tranh cãi mấy việc vặt, bớt chỉ trích, phê phán hơn thua.
Mình đã đọc qua quyển: "Tôi đúng,bạn sai giờ thì sao". Và mình nhận ra nhiều khi trong cuộc sống này, đúng sai không phải là vấn đề để mình hơn thua đến tận cùng. Mình bắt đầu quan tầm đến cái việc cải thiện các rắc rối, chịu khó dành thêm thời gian để hiểu gốc rễ của các vấn đề.Khi có gốc rễ rồi,mọi tình huống đều có thể giải quyết được.
Mình đọc thêm sách bằng tiếng anh, phân tích sau đọc nghiền ngẫm. Thực sự chìm đắm vào từng câu chữ để nghe để hiểu. Đôi lúc sách cũng dịch sai chứ không đúng hoàn toàn.Mình học thêm cải thiện,so sánh đối chiếu. Không còn thụ động trong việc tiếp thu kiến thức nữa. Mình tham gia các hội nhóm và kiên trì đóng góp cho mọi người mà không cần đáp lại gì cả. Mình cũng không còn hô hào mọi người hãy cố gắng này kia, mà mình tự thực hiện đều đều làm gương. Và các bạn biết không? Sau một thời gian mình kiên nhẫn tu dưỡng và trau dồi tri thức. Mọi người xung quanh cũng có xu hướng thay đổi. Họ gửi lời cảm ơn vì mình đã chia sẻ kiến thức sách vở, họ cũng thấy có ích và họ tự giác nhiều hơn.
Từ đó mình thấy quả thực khi bạn thay đổi thế giới sẽ đổi thay.Không cần bạn gồng mình lên hi sinh nhiều thời gian công sức,cũng không bạn khuyên bảo liên tục. Chỉ cần bạn quay lại yêu thương và hoàn thiện chính mình. Những người xung quanh sẽ biết yêu và trân trọng điều đó.
Người dự thi: Đới Kim Hoa