Trưởng thành là khi nó hiểu được cho sự vất vả của mẹ mà cố gắng vươn lên

09/07/2018

Chia sẻ bài viết:

Trưởng thành là khi nó hiểu được cho sự vất vả của mẹ mà cố gắng vươn lên

Tôi đã băn khoăn rất nhiều trước khi quyết định viết một phần câu chuyện về cuộc đời mình. Nhưng có lẽ tôi sẽ dành món quà này để tặng mẹ - người phụ nữ mạnh mẽ vượt lên số phận và nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành. Cũng qua đây tôi muốn nhắn nhủ tới những người phụ nữ đơn thân nuôi con một mình đừng bi quan về số phận bởi bạn xứng đáng có một cuộc sống hạnh phúc hơn. Cảm ơn BTC đã tạo nên một chương trình ý nghĩa và tuyệt vời để tôi được trải lòng.

Trưởng thành là khi tôi vượt qua sự cô đơn, nhìn người mình yêu thương hạnh phúc. …Hà Nội những ngày hè với cơn mưa chiều tầm tã. Tiếng mưa rả rích ngoài khung cửa sổ, tiếng người nói xôn xao, tiếng trống kèn đưa ma vọng lại. Trong căn phòng trống, con bé khẽ rùng mình. Nó nhớ lại cũng ngày mưa Lâm Đồng năm ấy. Đó là một ngày cả bầu trời tăm tối, mưa xối xả, nước mưa hòa cùng nước mắt tuôn rơi không ngừng… Đau đớn, bàng hoàng. Đó là ngày gia đình nó không còn vẹn nguyên. Nó chỉ là một đứa trẻ lên 5, nó không hiểu gì cả, chỉ biết khóc gọi tìm cha và chị gái cả trong vô vọng “Cha ơi, chị ơi đâu rồi về với con đi”. Tiếng khóc càng khiến tâm can mẹ nó đau đớn đến tận cùng. Trong ký ức nhạt nhòa của nó là bóng dáng người mẹ hao gầy như sắp gục ngã. Nỗi mất mát ấy quá lớn với một người phụ nữ.

Mười một năm trôi qua nhưng vết thương trong lòng thì vẫn còn ở đó. Nó đủ lớn để hiểu mẹ nó kiên cường như thế nào để một mình nuôi chị em nó khôn lớn. Cuộc đời bà chỉ toàn là những vị đắng cay. Bà đã phải đóng vai vừa là một người cha vừa là một người mẹ lăn lộn kiếm sống, chắt chiu từng đồng tiền lẻ nuôi chị em nó trưởng thành. Có câu: “Con người phải trải qua nước mắt và nỗi đau thì mới trưởng thành”. Biết hoàn cảnh của gia đình, mẹ đã quá vất vả để kiếm tiền nuôi hai chị em nên nó luôn cố gắng sống thật tốt và tự lập chỉ để tìm kiếm nụ cười hiếm hoi trên đôi môi của mẹ. Nó nhất định sẽ không để mẹ thêm lo cho nó nữa, dù có ốm cũng cố gắng bình thường, tự chăm sóc bản thân, quyết tâm chăm chỉ học hành để mẹ tự hào. Vì trong đầu nó khắc ghi câu mẹ nói: “Các con có trưởng thành mẹ mới vui và hạnh phúc được”.

Trưởng thành là khi nó hiểu được cho sự vất vả của mẹ mà cố gắng vươn lên.

thi4

Năm nó 16 tuổi, chị hai lên thành phố học Đại học. Nhà neo người, giờ chỉ còn lại hai mẹ con. Rồi nó nghĩ: “Sau này lớn như chị hai mình cũng lên thành phố học thì một mình mẹ ở nhà sao? Lúc mẹ ốm đau thì ai sẽ chăm sóc? Ở một mình buồn mẹ có chịu nấu cơm ăn không? Chắc mẹ sẽ buồn lắm”. Chợt trong đầu nó le lói suy nghĩ, lúc này mẹ nó cần một người đàn ông bên cạnh, chở che yêu thương mẹ. Và nó không thể ích kỉ chỉ giữ mẹ cho riêng mình. Nhưng lúc ấy chỉ là nghĩ thoáng qua thôi vì nó sợ phải san sẻ tình yêu của mẹ. Dù nó cố gắng để mẹ vui lòng nhưng tận trong sâu thẳm mẹ vẫn cô đơn, vẫn không thể gượng dậy sau nỗi đau mất mát. Lúc này, một lần nữa nó nghiêm túc suy nghĩ và nó hiểu người phụ nữ nào cũng cần một bờ vai vững chắc để dựa vào. Bao năm qua mẹ hi sinh cả hạnh phúc lứa đôi, chọn cuộc sống cô đơn để nuôi dạy hai chị em nó nên người. Nó không thể tiếp tục ích kỷ nữa, nó nên động viên mẹ sống cho mẹ nữa. Nó lớn rồi, đủ lông đủ cánh, phải bay đi đến những chân trời mới khám phá muôn màu của cuộc sống. Và nó mong mẹ tìm được bờ vai để dựa vào mỗi khi mệt mỏi. Rồi bà cũng chịu mở lòng để đón nhận tình yêu. 

Ngày vui của mẹ nó hạnh phúc khi được nhìn nụ cười rạng ngời hạnh phúc mà đã từ lâu rồi nó không thấy. Nó đang vui hay buồn? nó cũng không biết nữa. Bởi trong tâm can, nó thấy mình giằng xé quá… Nó cười và tỏ ra rất vui vì không muốn mẹ thêm suy nghĩ, nhưng đằng sau nụ cười thì nó đang khóc. Sự ích kỷ trong nó muốn gào lên thật to: “Mẹ ơi, con có thể chăm sóc cho mẹ mà. Mẹ đừng lấy chồng”. Nó cô đơn, lòng đau nhói như có ai đó đang bóp nghẹt trái tim.

Từ nay, nó sẽ phải tập thói quen ngủ mà không có mẹ. Bao đêm trăn trở dậy tìm mẹ, nó òa khóc. Nó nhớ mẹ, nhớ cả mùi hương cơ thể mẹ khi nó ôm mẹ ngủ. Bao bữa cơm tối nó thui thủi ăn cơm một mình vì đi học thêm về muộn. Một thời gian dài, nó lảng tránh ánh mắt mẹ. Vì nó sợ, gần mẹ nó lại òa khóc nức nở và tủi thân. Mẹ lại thêm suy nghĩ nhiều. Nó kìm nén mớ cảm xúc hỗn độn trong lòng. Nhưng sự trưởng thành trong nó đã kìm sự ích kỷ và nó phải nghĩ thoáng ra, phải nghĩ cho mẹ vì mẹ đã quá khổ rồi.

Ngôi nhà có thêm một người mới, nó thấy mẹ vui hơn, cười thật hạnh phúc và mãn nguyện. Mẹ khẽ hát trong mỗi sáng thức dậy. Mẹ ngủ yên giấc khi đêm về. Ngôi nhà được sơn sửa lại mới, gọn gàng và ngăn nắp khi có bàn tay người đàn ông. Nó thầm cảm ơn vì điều đó. Giờ nó hiểu trưởng thành là khi nó kìm nén nỗi đau trong lòng, hi sinh để người mình yêu thương được hạnh phúc cũng có thể là khi nó biết hi sinh, vượt lên sự ích kỉ của bản thân san sẻ tình yêu thương với người khác. Giờ nó yên lòng và thực tâm mong mẹ nó hạnh phúc trọn vẹn. Nó trưởng thành.

Người dự thi: Nguyễn Trà My

Thay lõi đúng hạn, bảo vệ gia đình bạn

Nước sạch trọn đời, máy bền bỉ hơn

Lõi lọc thô (đến 12 tháng), Màng RO (từ 24-36 tháng), Lõi lọc chức năng (từ 12 tháng)

*Lưu ý: Các sản phẩm lõi lọc sau khi thay nên được xả đúng nơi quy định, thùng rác dành cho nhựa tái sinh.