Trường thành là khi biết đứng dậy sau vấp ngã .....
Trường thành là khi biết đứng dậy sau vấp ngã .....
Mất tấm vé vào đời
Một lần nọ, tôi lục tìm lại bằng cấp để chuẩn bị hồ sơ cho lần thay đổi công mới và và học lên cao học nhưng tìm hoài không thấy chúng đâu. Tôi lục tung mọi ngóc ngách trong nhà. Kết quả là vô vọng. Có lẽ nó bị mất do một lần bất cẩn trong việc dọn dẹp nhà. Tôi bắt đầu lo lắng , hoang mang. Tấm bằng đại học là cả quá trình dài mà một sinh viên gắn bó , cần mẫn mới có được. Nó là bước đệm để sinh viên mới ra trường có thể tư tin gõ cửa doanh nghiệp tim công việc tốt. Vậy mà tôi chỉ giữ nó trong thời gian ngắn ngủi . Ngoài kia , biết bao nhiêu người với nhiều bằng cấp khác nhau , nhiều học vị cao, xếp loại khá , giỏi mà vẫn thất nghiệp . Huống hồ chi , tôi chỉ có duy nhất một tấm bằng đai học , thành tích cũng không mấy giỏi giang, làm sao có thể cạnh tranh với xã hội. Những giọt nước mắt tuôn trào theo cảm xúc , nó làm tôi nghĩ đến viễn cảnh không lương tháng , không việc làm, không quan hệ bạn bè….Tôi dần bị bao vây bởi bóng tối suy nghĩ của chính tôi. Và tôi trôi mình theo hướng tiêu cực. Tôi muốn bỏ nhà đi thật xa, đến một nơi mà không ai biết tôi. Nơi đó tôi có thể làm công nhân hay bất cứ công việc chân tay nào mà không cần bằng cấp. Song tôi chùn bước khi nghĩ vể mẹ già. Tôi cần phải ở bên cạnh mẹ , lo cho mẹ nhiều hơn. Quá khứ là quá khứ. Tôi không thể kéo quá khứ về hiện tại. Không thể để mẹ lo lắng mãi cho tôi, tôi giờ không còn là một đứa sinh viên mới tốt nghiệp.
Trong một lần lướt mạng, tôi tìm thất những lần lời rao hấp dẫn về tấm bằng giả làm như thật. Tôi phân vân giữa việc nộp cho nhà tuyển dụng giấy chứng nhận tốt nghiệp hay bằng giả . Đối với nhà tuyển dụng , nó là sự gian lận và tôi chọn cách trung thực . Bên cạnh đó ,tôi bắt đầu tìm đủ mọi cách cho tấm bằng quay trở lại : thầy bói, khấn thần phù hộ, đăng tìm…. Tình cờ, tôi đọc được thông tin về một anh cũng bị mất bằng như tôi. Anh có thể thể tự xin được công việc khác trong và ngoài nước bằng chính năng lực của mìn. Một lần nữa, trái tim tôi sống lại cộng thêm lời động viên an ủi của me. Tôi trau dổi thêm ngoại ngữ để tìm một cộng việc tốt hơn và nuôi ước vọng học cao học. Từ đó ,tôi sẽ là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho mẹ sau này bằng chính nghề nghiệp của mình.
Lần vấp ngã này, tôi thấy mình trưởng thành hơn, vững vàng hơn để có thể vượt qua mọi thử thách phía trước . Tấm bằng đại học có thể là quan trọng với một số người trong xã hội . Song biết bao con người không có bằng đại học , họ vẫn sống vui vẻ và thành công trong cuộc sống . Tôi cũng sẽ như vậy
Người dự thi: Lê Thị Mỹ Hạnh