Chúng ta có thực sự trưởng thành?
Chúng ta có thực sự trưởng thành?
Tôi là sinh viên năm 3 ĐHSP Hà Nội, cũng còn một năm nữa sẽ trở thành người giáo viên tương lai . Đối với tôi trưởng thành không chỉ đơn giản là lớn về thể xác , chín chắn trong suy nghĩ mà trưởng thành đến với tôi là khi cùng lớn lên, cùng học tập , cùng rèn luyện phẩm chất và nhân cách với các " con " - những đứa học sinh , những đứa bạn, những đứa em của tôi .
Khi nhìn thấy chúng ngày càng tiến bộ , biết cách sống , biết cách yêu thương , đùm bọc lẫn nhau . Khi nhìn thấy chúng biết bặt mình vào vị trí của người khác . Khoảnh khắc đó cũng chính là lúc tôi thấy trưởng thành hơn .
Với 3 năm ở trường đại học , được tiếp xúc với bạn bè , thầy cô tôi tưởng mình đã trưởng thành nhưng khi bắt đầu đi gia sư , rồi mở lớp ở nhà để dạy cho các em trong làng . Tôi thấy mình đã sai , tôi thấy mình chỉ là trưởng thành nửa vời , chỉ trưởng thành theo suy nghĩ lối mòn của bản thân , suy nghĩ rằng mình chín chắn , nhanh nhạy hơn các bạn trang lứa . Và khi bắt gặp các em học sinh mình nhận ra rằng dù mình có lớn hơn , kinh nghiệm hơn chín chắn hơn nhưng vẫn chưa thực sự trưởng thành . Và tôi nhận ra rằng mình trưởng thành cùng với tình cảm của mình với học trò và ngược lại . Trưởng thành gắn liền với niềm tin và trách nhiệm . Vì nhiệm vụ , trách nhiệm với học sinh ,tôi trở nên mạnh mẽ , quyết đoán hơn , sẵn sàng dốc hết tâm sức vì các bạn ấy . Trước khi gặp các bạn ấy tôi chưa bao giờ dồn hết năng lực vào điều gì .
Niềm tin và trách nhiệm sẽ đi theo ta đến suốt cuộc đời nên trưởng thành hay không trưởng thành đi chăng nữa , nó vẫn sẽ theo ta đến hết cuộc đời . Vì vậy dù 30 , 40 hay 80 tuổi đi chăng nữa , trưởng thành hay không vẫn là điều khó nói .
Ngoài ra , trưởng thành đối với tôi còn là sự hoài niệm quá khứ và tâm niệm quá khứ để hoài niệm để nạp năng lượng không phải để đau thương , Quá khứ qua đi không thể thay đổi nhưng đừng để quá khứ chi phối hiện tại và tương lại , Hãy để quá khứ làm đúng vai trò của mình là động lực để thúc đấy hiện tại và tương lai.
Cuối cùng tôi thấy rằng không có ai thực sự trưởng thành , trưởng thành cũng như nó tập nó sẽ là một con đường dài , dài mãi và mỗi một người sẽ có một con đường riêng và có thế con đường đó sẽ giao nhau với một hay nhiều con đường khác .
Người dự thi: Nguyễn Tiến Hoàng