Trưởng thành là khi tôi hiểu mình là ai và mình cần phải làm gì
Trưởng thành là khi tôi hiểu mình là ai và mình cần phải làm gì
Trưởng thành là khi tôi hiểu mình là ai và mình cần phải làm gì.
Mười bảy tuổi, tôi đã từng ước mình còn chưa lớn, chưa phải đương đầu với những mệt mỏi của cuộc sống, cứ mãi bên bố mẹ để họ che chở không biết buồn là gì. Nhưng rồi, dần dần nhìn thấy nỗi vất vả của bố mẹ mình, tôi lại thấy tủi thân và quên đi giấc mơ thuở ấy, tôi nghĩ mình đang trưởng thành.
Trưởng thành là khi tôi biết mình là ai, mình phải làm những gì. Tôi biết mình không thể mãi là chiếc áo bông nhỏ của bố mẹ mà phải trở thành chiếc áo giáp vững chãi để che chở họ và cả chính mình.
Là khi tôi hiểu cuộc sống dù khó khăn đến đâu, có dồn ép mình như thế nào thì vẫn có một nơi gọi là nhà cho tôi những giây phút bình yên.
Là khi tôi hiểu rằng mình phải học hỏi nhiều hơn nữa để mạnh mẽ hơn, tốt đẹp hơn.
Tôi phải hoàn thiện chính mình, tôi phải học cái mỉm cười trước khó khăn, học cách biết ơn điều mình đang có và biết bao nhiêu là đủ...Có lẽ, chỉ khi tôi học được nhiều hơn nữa khiến bản thân mình hoàn thiện hơn thì khi đó tôi mới có thể bảo vệ gia đình mình, bảo vệ hạnh phúc của mình, bảo vệ chính bản thân và có thể giúp đỡ được những người khác đi tìm cái hạnh phúc đang có sẵn trong cuộc sống của họ.
Người dự thi: Nguyễn Bích Ngọc