Con muốn làm người lớn, con muốn được tự do làm điều con muốn
Con muốn làm người lớn, con muốn được tự do làm điều con muốn
" Con muốn làm người lớn, con muốn được tự do làm điều con muốn "
" Cha mẹ lúc nào cũng coi con là con nít, con lớn rồi "
Tôi của năm 2018 ơi, tôi là bạn, nhưng là của mười năm, hai mươi năm sau đây.
Hôm nay bạn thế nào , bạn vẫn lặp đi lặp lại những lời kêu ca phàn nàn trên với ba mẹ chứ, vẫn là một cô công chúa ngốc xít luôn mơ ước về con đường tự do đầy hoa của mình chứ? Hay là, vẫn lăn lê trên chiếc giường cũ kĩ và lướt lên xuống màn hình điện thoại một cách vô thức?
Chắc có lẽ vào lúc bây giờ đây, bạn vẫn đang ngồi vẩn vơ nghĩ về những điều linh tinh, bạn muốn tự mình có thể kiếm tiền, ăn thứ bạn muốn, làm điều bạn thích mà không phải chịu sự quản thúc của ai cả. Lúc đó, cái bạn mơ ước thật ra rất đơn giản phải, giống như muốn biến thành một chú một câu bay tự do khắp nơi. Nhưng bạn ơi, bồ câu dù đã đủ lông đủ cánh để bay về một chân trời mới, liệu nó có tránh khỏi mũi tên của những tên thợ săn luôn ẩn nấp đâu đó hay không, rồi sau khi bị thương, chú chim bồ câu cứ thế chết dần chết mòn trong rừng xanh không một ai để ý.
Tôi của bạn vào mười năm sau, tôi đã có hết tất cả những gì tôi muốn, tôi có sự nghiệp, có tình yêu, và cũng đã thực hiện hết những điều tôi muốn đó là ngao du khắp nơi. Chỉ có một điều tôi không thể làm được, đó chính là bù đắp những lỗi lầm và tổn thương mà mình đã trải qua. Khi lao đầu vào công việc, tiền bạc và đam mê, tôi từ bỏ gia đình mình, tổ ấm mà ở đó lúc nào cũng có ba mẹ bên cạnh bảo bọc tôi vào những năm tháng bồng bột đó. Nhưng bạn biết không, khi tôi quay đầu về phía họ, họ vẫn ở đó, nhẫn nại chờ đợi tôi trở về sau những tháng ngày nổi loạn.
Tôi nhớ bạn của ngày hôm nay, hùng hồn tuyên bố phải trưởng thành thôi, rửa bát, quét nhà, phơi đồ, những công việc mà trước kia bạn luôn từ chối để làm. Và tôi cảm ơn bạn vì điều đó, cám ơn bạn vì trong quá trình muốn làm người trưởng thành, phụ giúp ba mẹ vẫn là một mục tiêu, bước đệm trong hành trình khởi đầu của bản thân. Cả một chuyện, đó chính là đi theo chuyên ngành bạn không mong muốn. Bạn lúc đó chẳng phải luôn kêu ca rằng bạn thực sự không thích và không hợp với chuyên ngành đó. Nhưng bạn đã đứng dậy và đi lại từ đầu, những bậc thang đầu tiên và từ những thứ căn bản nhất, bạn nói vì tôi của bây giờ, bạn phải cố gắng chứ đừng kêu ca. Cám ơn nhé, bạn biết không bây giờ bạn có thể an tâm rồi, tôi yêu công việc và cuộc sống hiện tại của tôi, và nền tảng được tạo ra chính là từ bạn đó.
Nếu bạn hỏi tôi, liệu bạn có từ bỏ giữa chừng không, cái việc mà bạn muốn trở thành người lớn. Bạn của năm 2018 sẽ không biết tôi là ai và sẽ như thế nào cả, vì thế đừng thắc mắc là bạn đã làm sai hay làm đúng. Bạn cứ làm đi, là một đứa con ngoan cho bố mẹ, một người dám làm dám nhận, đó chính là hướng đi đúng đắn, bạn tôi ạ...
"Có thể vào mùa thu năm 2018 khi đó, bầu trời bạn nhìn thấy đang trút một cơn mưa rất to, nhưng bạn biết không, tôi đang tận hưởng cầu vồng bảy sắc sau cơn mưa đẹp lung linh..."
Người dự thi: Lê Thị Quế My